Giang Vân Đình không nói gì nữa, ngẩng đầu nhìn về phía góc đại sảnh.
Đây là một không gian tương đối khép kín, cách trang trí và kết cấu của tất cả các ngôi nhà đều giống nhau ở bốn góc của đại sảnh, hai bên tường bày một chiếc bàn.
Trong trò chơi trước, có manh mối để họ tìm kiếm, nhưng hiện tại nơi này chỉ có một vài mảnh ghép, và gợi ý cũng rất ít.
Giang Vân Đình đi đến góc tối của bức tường rồi dừng lại. Bức tường phẳng được sơn màu đỏ sẫm. Bốn góc còn lại trông cũng không có gì lạ.
Vì vậy, trò chơi lần này người chơi có thể tìm được chìa khóa để vượt qua màn chơi, mà phải đợi manh mối tự mình lộ ra? Hiện tại, chỉ có Giang Vân Đình biết nhiều manh mối nhất.
Nửa giờ sau khi trời tối, NPC trò chơi sẽ xuất hiện, đó là một cô gái đang tìm chiếc lược.
Vì không có manh mối nên mọi người đều trở về phòng của mình.
Giang Vân Đình đóng cửa, quay người nhìn xuống giường, một túi bánh mì rơi vào mắt cậu, cậu do dự một chút, lại nhìn xung quanh, chậm rãi nói: "Đi ra ngoài”.
Sau lưng vang lên tiếng bước chân, người đàn ông cao lớn đứng cách cậu vài mét một cách thận trọng.
Người chơi trong game sẽ không cảm thấy đói trong quá trình chơi game, điều này có thể tránh được rất nhiều rắc rối, giờ đây chiếc bánh mì này có vẻ thừa thãi và đáng nghi.
"Tôi không đói." Giang Vân Đình ngồi trên giường nhìn anh nói.
“Anh…” Anh biết cậu không đói, nhưng vẫn muốn đưa nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chinh-thuc-bat-dau/4798926/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.