Hình Kha che miệng không dám phát ra tiếng, nhưng âm thanh ngoài cửa lại càng lúc càng lớn.
Thậm chí còn có bột gỗ rơi ra khi bị d.a.o đ.â.m vào, b.ắ.n hết lên mặt anh, tạo ra những vết xước nhỏ đỏ ửng trên mặt.
"Rầm!" Thứ kia lấy sức đạp một phát vào khe hở do d.a.o c.h.é.m ra.
Giày của nó đã mục nát đến nỗi chỉ còn mấy miếng cao sư, mỗi nơi trên người nó đều lộ ra xương cốt đen xì.
"Cậu tỉnh dậy mau lên! Cậu còn không tỉnh thì chúng ta sẽ c.h.ế.t chung ở chỗ này!"
"Lach cạch!" Giang Vân Đình mở cửa ra, đập vào mắt cậu là bóng tối,
Giữa lúc cậu đang giãy giụa thì bỗng nghe tháu tiếng gọi của Hình Kha———
"Anh nghĩ cũng đẹp thật."
"Cậu tỉnh rồi! Mau, chạy mau, thứ kia sắp vào rồi!"
Cậu vẫn nghe thấy tiếng động ở cửa, hơn nữa còn cảm thấy thứ kia cách bọn họ càng ngày càng gần, giống như nó đã đi đến trước mặt họ.
Giang Vân Đình đứng dậy lầm tìm đồ bằng bạc lúc trước đã ném đi.
Hai chân thứ kia đã bước vào phòng, trên người mặc một bộ quần áo rách rưới.
“Làm sao bây giờ?” lúc này Hình Kha nhue được Giang Vân Đình tiếp thêm can đảm, dám mặt đối mặt với thứ kia.
"G.i.ế.c." Cậu bình tĩnh nói, đơn giản như muốn g.i.ế.c một con gà.
Hình Kha sững sờ, dù sao bọn họ cũng chỉ là người thường thôi, muốn đối đ với quái vật trong trò chơi này, không cần so sách lực lượng cũng thấy nó quá xa vời, nói gì đến phần thắng.
"Đừng ngạc nhiên, anh tìm đồ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chinh-thuc-bat-dau/4798921/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.