Sau khi Hoắc Kỷ Thành rời đi, Tần Lạc mang Hoắc Gia Tinh đến khu vui chơi, cô vốn tưởng rằng nhóc Hoắc Gia Tinh xuất thân như vậy sẽ không có hứng thú, kết quả ngoài dự liệu phát hiện bé đặc biệt vui vẻ.
“Chị, đây là lần thứ hai em đến khu vui chơi, hơn nữa hai lần đều là cùng đi với chị...!”
“Ách...”
Tần Lạc có chút ngu ngơ nhìn bé vài giây, có phải hay không! Ba người nhà của bé không dẫn bé đến khu vui chơi sao?
Dù sao trẻ con vẫn là trẻ con nha! Nên cần đến chỗ như thế giải phóng thiên tính..
Nghĩ đến đây, cô không khỏi sờ sờ tóc Hoắc Gia Tinh, trong lòng nói không nên lời là cảm giác gì, trong chua xót thêm chút đau lòng...
Ngược lại vẻ mặt Hoắc Gia Tinh không sao cả, giọng vẫn mềm dẻo đáng yêu như thế: “Chị, Tiểu Tinh không sao, Tiểu Tinh thích nhất đi cùng chị đến khu vui chơi.”
Tần Lạc: “... “
Điều này bảo cô làm sao chấp nhận nổi?
Giống như nói cái gì cũng không thỏa đáng...
“Vậy hôm nay chị cùng em chơi đùa vui vẻ nhé, em nói ra bất kỳ yêu cầu gì chị đều đáp ứng em!”
“Oa! Một lời đã định...!”
Hoắc Gia Tinh nhất thời vui vẻ không thôi, ánh mắt cũng đã cười cong thành trăng lưỡi liềm rồi.
Tần Lạc cũng không nghĩ quá nhiều, không phải chỉ thỏa mãn nguyện vọng của một đứa bé sao? Có thể có bao nhiêu khó khăn? Chỉ cần không phải ba Tiểu Tinh, mình có cái gì phải lo lắng?
Nhưng mà - -
Cô vẫn còn đánh giá cao định lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chinh-phuc-ong-xa-kieu-ngao-qua-nguy-hiem/1844109/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.