Sau khi Cố Nam Châu rời đi, Tần Lạc cũng không có nhiều thương tâm, cô yên tĩnh dọn dẹp phòng, lau nhà,...
Mãi đến khi phòng không nhiễm bụi bẩn cô mới đưa rẻ lau nhà phơi ở ban công.
Đây là câu chuyện tình yêu ngắn nhất mình từng nói sao?
Từ lúc bắt đầu đến bây giờ mới ba ngày mà thôi, mặc dù trong lòng lại có chút tiếc nuối nho nhỏ, nhưng đã xảy ra chuyện như vậy, cũng trách không được người khác.
Tần Lạc ngơ ngẩn nhớ lại, có trong nháy mắt ngẩn người...
Bỗng nhiên, chuông điện thoại di động đột ngột lôi cô trở về hiện thực, thì ra là tin chuông điện thoại báo tin nhắn đến.
Cô cầm lên vừa thấy, là Hoắc Kỷ Thành gửi đến.
Chỉ có một chữ đơn giản: Sao?
Mở ra, thì ra một giờ trước anh gửi tin nhắn cho mình, chỉ là mình không thấy được mà thôi.
Lập tức trả lời: Được.
Giờ phút này Hoắc Kỷ Thành còn đang ở văn phòng tăng ca nhìn một chữ Tần Lạc trả lời, cân nhắc 2 phút, Lạc Lạc vừa rồi đi chỗ nào vậy? Chẳng lẽ trải qua chuyện tối ngày hôm qua cô còn chưa chia tay với Cố Nam Châu?
Đang nghĩ ngợi, có điện thoại gọi đến.
“BOSS, mới nhậnđược tin tức, Cố Nam Châu ở trong nhà trọ Tần tiểu thư nán lại gần nửa giờ mới rời đi.”
“Đã biết.”
Hai chữ kia, dường như là Hoắc Kỷ Thành nghiến răng nghiến lợi nói ra.
Nửa giờ sao? Rốt cuộc bọn họ nói chuyện gì? Không phải Cố Nam Châu đã biết chuyện tối hôm qua người ở chung một chỗ với Lạc Lạc là mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chinh-phuc-ong-xa-kieu-ngao-qua-nguy-hiem/1844108/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.