Khi Tần Lạc về đến chỗ ngồi, đúng lúc Hoắc Kỷ Thành nắm tay con trai Hoắc Gia Tinh tiến vào, nhìn thấy sắc mặt cô không đúng, không khỏi hỏi: “Sao vậy?”
Tần Lạc bưng cà phê lên uống một ngụm: “Đụng phải một người không muốn gặp mà thôi, không sao!”
Bời có Hoắc Gia Tinh ở đây, Hoắc Kỷ Thành không tiện hỏi nhiều, người Lạc Lạc không muốn gặp cũng có mấy ai, anh rất dễ dàng có thể đoán được.
Hoắc Gia Tinh không hiểu chuyện giữa người lớn này, lòng tràn đang đắm chìm trong vui sướng được nhìn thấy Tần Lạc, luôn líu ríu nói không ngừng với cô.
Khi bé năn nỉ mãi, lúc này Tần Lạc mới đồng ý buổi tối đến biệt thự nhà họ Hoắc.
Ai ngờ, vừa mới vào cửa thì nhìn thấy một người phụ nữ ăn mặc giống như quý bà ngồi ngay ngắn ở trên sofa trong phòng khách, Tần Lạc nhất thời có một dự cảm không tốt...
Ngược lại Hoắc Gia Tinh cười tít mắt nhảy qua đó: “Bà nội, sao bà đến đây!”
Hoắc Kỷ Thành gọi một tiếng, “Mẹ.”
Tần Lạc lễ phép gọi: “Chào dì.”
Trực giác phụ nữ, mẹ của Hoắc Kỷ Thành rất không thích mình...
Khi Phương Lệ Hoa nhìn thấy Tần Lạc với con trai cháu trai cùng tiến vào, trong lòng đã dâng lên bất mãn thật lớn, nhưng ngại cháu trai bảo bối ở đây, bà lại không nỗi bão được, chỉ có thể không tình nguyện hừ lạnh một tiếng, không lên tiếng cũng không hoàn toàn cự tuyệt.
Hoắc Gia Tinh tung tăng chạy đến trước mặt bà nội: “Bà nội, đây là chị gái cháu thường xuyên nhắc đến với bà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chinh-phuc-ong-xa-kieu-ngao-qua-nguy-hiem/1844039/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.