Tần Lạc hoàn toàn không muốn tiếp tục trao đổi vớiHoắc Kỷ Thành nữa, nói chuyện với anh quá tốn sức, hơn nữa ngại Tiểu Tinh ở đây, cô không thể làm gì anh!
Nghĩ lại cũng đáng giận!
Nhưng anh mang theo Tiểu Tinh luôn ở trong nhàmình thì không tiện!
"Đúng, tổng giám đốc đại nhân không đi làm thì công ty không sao cả, nhưng tôi mỗi ngày cần phải đi làm, làm ba, anh nhẫn tâm để mỗi ngày nhốt Tiểu Tinh ởtrong phòng chật hẹp như vậy sao? Bây giờbé cần học tập, anh làm như vậy là không có trách nhiệm!"
Tần Lạc cố gắng uyển chuyển nó.
Hoắc Gia Tinh làm tổ ở trên ghế sofa chơi trò chơi, thỉnh thoảng vểnh tai chú ý nghe ba với chị gái nói chuyện, miễn là không cần bénói chen vào là được.
Sắc mặt Hoắc Kỷ Thànhkhông chút dao động: "Khoảng thời gian trước Tiểu Tinh học tập quá nhiều, đúng lúc thừa dịp bây giờ dẫn bé ra ngoài buông lỏng một chút, mà bé cũng rất thích chỗ này của em, chẳng lẽ em không chào đón bọn anh ở thêm vài ngày?"
Tần Lạc hít một hơi thật sâu: "Không! Tôi rất hoan nghênh Tiểu Tinh."
Cô nói nghĩa bóngđó là: Chỉ không chào đón anh mà thôi!
Trong lòng Hoắc Kỷ Thànhhiểu rõ, nhưng vẫn giả vờ nghe như không hiểu: "Em đã rất hoan nghênh Tiểu Tinh, thì bọn anh ở đây them vài ngày nữa."
Tần Lạc nghiến răng nghiến lợi: "Anh có thể nghe hiểu người ta nói không? Tôi, nói, tôi, chỉ, hoan, nghênh, Tiểu, Tinh!"
Cô cố ý gằn từng câu từng chữ, để Hoắc Kỷ Thành nghe lại cho rõ.
Nhưng anh vẫn giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chinh-phuc-ong-xa-kieu-ngao-qua-nguy-hiem/1843989/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.