Sau khi đến thành phố A, Hoắc Kỷ Thành trực tiếp đưa Tần Lạc đến bệnh việnKiêu Dương, cũng bảo bạn tốt Ước Hàn sắp xếp bắc sỹ làm kiểm tra toàndiện cho cô.
Đồng thời, ngầm nói không thể để cho cô tự tiện rời đi.
Ước Hàn ngầm hiểu, lần trước sơ suất đương nhiên không thể xuất hiện lầnthứ hai nữa, nếu như anh ta không có mắt nhìn ra, chẳng phải lăn lộntrong giới b?
Từ xuống máy bay đến vào bệnh viện, từ đầu đếncuối Tần Lạc không quan tâm đến Hoắc Kỷ Thành một cái, bất kể anh nóivới mình cái gì cũng coi như không nghe thấy.
Kiên nhẫn của Hoắc Kỷ Thành đã dùng hết, về sau thì đen mặt tức giận rời đi...
Lần này vẻ mặt Tần Lạc luôn lãnh nhạt, bây giờ cô không mong nhìn thấy ĐạiMa Vương nhất, chỉ mong sao nhanh chóng phân rõ giới hạn với cô.
Liên quan đến tình yêu, cô luôn luôn quyết đoán, là của cô thì tranh thủ; không phải của cô, tuyệt đối không cưỡng cầu!
****
Liên tục ba ngày, Tần Lạc không nhìn thấy bóng dáng Hoắc Kỷ Thành, cô cũngnghĩ thông, thay vì suy nghĩ làm thế nào chạy thoát khỏi đây còn khôngbằng nhanh dưỡng thương cho tốt rồi trở về vị trí làm việc.
Con người! Chỉ có công việc bận rộn mới có thể quên rất nhiều phiền não...
Yêu một người người đàn ông rất dễ dàng, quên thì lại cần một khoảng thời gian.
Mấy ngày nay Hoắc Kỷ Thành cũng rất khó chịu, khẩn trương tăng ca ba ngàysau đó thì hẹn ba người Đường Triều, Tống Tư Bạch với Lâm Lạc Đông điMiami tham gia đua xe quốc tế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chinh-phuc-ong-xa-kieu-ngao-qua-nguy-hiem/1843946/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.