Ba Đông vừa nghe lời của cô liền không vui, nhất là Lý Thúy Như, “Tần Lạc, Phỉ Phỉ nhưng là em gái của con, làm chị giúp em gái một chút là nên, dầu gì chúng ta cũng cũng đã nuôi con nhiều năm! Đừng có mà lạnh lùng như sói!”
Tần Lạc lạnh lùng liếc bà ta, nói từng câu từng chữ: “Bà, không có tư cách khiển trách tôi!”
Đồng Ngữ Phỉ cũng không giận, cười híp mắt nhào qua, lại bị Tần Lạc đẩy ra, chỉ có thể mếu máo, “Chị, chuyện lần trước bị bắt cóc con trai của Hoắc tứ thiếu, Hoắc tứ thiếu lại có thể tự mình phát tin giải thích, có thể thấy là chị và Hoắc tứ thiếu có quen biết! Giúp em nói một câu cũng không phải là chuyện rất khó, làm ơn!”
Tần Lạc vốn không bị việc cô ta làm nũng mê hoặc, “Cô nghĩ nhiều rồi! Phát tin giải thích trả lại trong sạch cho tôi là đúng, chuyện tôi chưa làm qua thì không thể để cho người ta chụp bô! Rất nhiều chuyện cũng không phải như cô nghĩ, có thời gian rỗi suy nghĩ chuyện này thì không bằng chịu khó bồi dưỡng năng lực của mình đi.”
Đồng Ngữ Phỉ thấy nói thế nào cô cũng không chịu đồng ý, cũng có chút giận, “Chị, chuyện này chị thật không chịu giúp một tay sao?”
Giọng Tần Lạc lạnh lùng, “Không phải là không chịu, mà là không có cái năng lực này.”
Nói xong, cô liền xoay người cũng không quay đầu lại mà chuẩn bị rời đi.
Đồng Ngữ Phỉ tức giận nói: “Tần Lạc! Chị không sợ tôi sẽ đi tới tập đoàn Đế An làm loạn sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chinh-phuc-ong-xa-kieu-ngao-qua-nguy-hiem/1843927/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.