Không tới thời gian một ngày, tin tức Tần Lạc hao tổn tâm sức muốn bắt cóc tiểu thiếu gia nhà họ Hoắc liền leo lên trang đầu các trang web lớn và trang blog.
Đám bạn trên mạng mắng cô xối xả, nói cô không biết xấu hổ, hoàn toàn không có khí tiết có thể nói, vì muốn là mẹ ghẻ mà có thể không từ thủ đoạn nào, xuống tay đối với đứa bé. . . . . .
Là thời đại Internet ngôn luận nên không cách nào ngăn cản, còn nhanh hơn so với nước chảy, cái tin tức này lập tức đứng đầu từ khóa trên trang tìm kiếm, Tần Lạc không chút thu hút bị dân thành phố đưa lên đầu sóng ngọn gió.
Cho tới mấy công ty trước đó cô đi phỏng vấn toàn bộ cự tuyệt cô, nói công ty bọn họ không thể tuyển người có tiền án. . . . . .
Từ cục cảnh sát đi ra, bạn tốt Bùi Tử Ninh đến đón cô, bất bình thay bạn tốt nói: "Thật sự là quá đáng! Cứ coi như cậu không cẩn thận đụng vào con trai anh ta, con trai anh ta cũng không có bị bất kỳ vết thương gì! Trong tay mình còn có giấy xác nhận kiểm tra của bệnh viện đấy! Thật là không có gặp qua loại người lấy ơn báo oán!"
Tần Lạc day day trán, 24 tiếng đồng hồ không có chợp mắt cô chỉ muốn trở về ngủ bù, "Vốn là có hi vọng tiến vào tập đoàn Cố thị, lần này cái gì cũng bị ngâm nước, mình lại có thể biến thành người có tiền án."
Bùi Tử Ninh cũng vì bạn tốt cảm thấy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chinh-phuc-ong-xa-kieu-ngao-qua-nguy-hiem/140306/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.