Trình Tranh đã không về nhà được hai ngày, trong hai ngày này anh sáng thì đến công ty, tan làm thì về nhà cùng với Mã Dao. Hôm nay thấy cô không khoẻ, nên anh bảo cô nghỉ phép, dù sao chiều còn phải đến quán cà phê để làm.
Lúc ngồi trong phòng làm việc, chợt nhớ đến người đàn bà lần trước ở cổng nhà đợi Mã Dao, Trình Tranh quay sang hỏi Hải Đình.
"Hải Đình! Người mà lần trước tôi nhờ cậu điều tra đã có thông tin chưa?"
Nghe anh nhắc đến cậu ta mới nhớ, vội vàng lấy ảnh mà mình đã cho người chụp được ra đưa cho anh xem.
"Bà này là bà Hà, là người chuyên cho vay tiền có tiếng ở gần khu nhà ở của Mã Dao đấy!"
"Cho vay?"
***
Hôm nay Mã Dao dường như không khoẻ chút nào, cả ngày cô cứ uể oải, trông giống như một bông hoa thiếu sức sống. Buổi sáng sau khi tiễn Trình Tranh đi làm, cô chỉ lẩn quẩn trong nhà tưới hoa, sau đó vào nhà ngồi xem ti vi, chuẩn bị bữa trưa. Sau một hồi suy nghĩ, cô đã gọi cho Phong Diệp để xin phép mình được nghỉ luôn buổi chiều.
Mã Dao lừ đừ, không biết có phải bị sốt hay không mà hốc mắt cứ thấy rất nóng, rất khó chịu. Cô đi ra đi vào cho tỉnh táo, sau đó vì thấy trời bắt đầu nắng gắt nên vào nhà. Cơ thể của cô trước giờ cô hiểu rõ hơn ai hết, sức đề kháng không yếu nhưng cũng không quá cao. Không bệnh thì thôi, hễ bệnh thì cô lại bệnh nặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trinh-tong-ke-hoach-yeu-duong-den-dau-roi/2611609/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.