Chiều tan làm về nhà, chờ đợi cô ở bữa tối là một bàn ăn thịnh soạn. Cô nhìn hắn mặc tạp dề bưng thức ăn ra bàn, khoé môi giật vài cái
“Cái gì đây?”
“Bánh kem!” Hắn vênh mặt tự hào “Em thích ăn loại này mà phải không?”
Trịnh Hy cố ngăn lại cơn muốn đấm cho hắn một cái. Bữa tối đó!!! Bữa tối đó biết không!!!
“À cái này ăn sau.” Hắn lôi vội đĩa bánh lại, gãi đầu cười ngố “Anh khoe em vậy thôi…”
Trịnh Hy “…” hết trò để làm rồi à?
“Bữa tối của em đây!” Hắn dọn ra vài đĩa thức ăn nóng hổi thơm phức, vui vẻ kể công
“Nay anh học được từ dì Phương mấy món mới, em ăn thử nhé?”
Cô không nói gì, chỉ cầm đũa lên ăn. Phùng Doãn Kha nhìn chằm chằm cô chờ đợi…
“Nhìn cái gì?” Trịnh Hy nhíu mày “Không ăn à?”
Hắn nhìn biểu cảm trên gương mặt cô trước sau như một, không hề bày tỏ ra cái cảm xúc gì cả, hắn liền xị mặt. Sao không khen hắn?
Đáng lẽ ra cô phải bày tỏ thái độ vui mừng, cảm động nghẹn ngào gì đó chứ! Sao không giống như trên phim vậy??? Cô cầm không đúng kịch bản rồi!
Trịnh Hy khó hiểu nhìn bộ dạng không thiết sống nữa của hắn, hắn bị thần kinh à?
Phùng Doãn Kha chán nản cầm đũa lên bắt đầu dùng bữa.
Gần đây, bữa ăn của cô hoàn toàn đều là do hắn đích thân nấu nướng, Trịnh Hy có lời khen dành cho hắn khi mà chịu đi tìm hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trinh-tong-chong-co-muon-treo-tuong/2479179/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.