Trên ô tô, Trịnh Hy vừa lái xe, vừa hỏi hắn
“Phùng Doãn Kha, anh muốn đi chụp hay ghép?”
“Hả? Ghép cái gì cơ?” Hắn chớp mắt nhìn cô. Trịnh Hy nói “Ảnh cưới ấy.”
“Đương nhiên là phải chụp rồi!!! Không ghép!” Hắn vỗ đùi cái đét, ánh mắt sáng rực nhìn cô. Cái ảnh cưới quý giá đó, sao có thể ghép được!
“Ngày mai đồ cưới được chuyển về, ngày kia đi chụp nhé?”
“Được.” Hắn gật đầu lia lịa, trong đầu mường tượng ra cảnh Trịnh Hy khoác lên bộ váy trắng tinh đó, không khỏi háo hức,mong chờ.
Vốn dĩ là cô bảo hắn thống kê lại số bạn bè mà hắn muốn mời tới, nhưng cố đã nghĩ ra bốn anh em huynh đệ của hắn, nên đã tự ý cho người gọi thẳng tới bọn họ luôn. Đương nhiên, đám Tư Dật tỏ vẻ bàng hoàng, không chịu tin, đòi cô đến đưa tận tay thiệp cưới cho bọn họ! Trịnh Hy đồng ý, dẫu sao bọn họ cũng thuộc tầng lớp quyền quý, đi cũng không sao, bố mẹ cô cũng gật đầu cho qua rồi.
Tư Dật yêu cầu cô tới căn biệt thự riêng của anh ta ở phía Tây thành phố. Phùng Doãn Kha đứng trước căn biệt thự nguy nga tráng lệ cảm thấy rất quen thuộc. Ngày xưa hắn thỉnh thoảng cũng hay lưu tới đây.
Cô và hắn được người giúp việc dẫn ra đằng sau vườn. Phùng Doãn Kha không ngạc nhiên mấy khi thấy cả bốn người anh em đều ngồi đó, hơn nữa, còn có cả Thanh La Hương và Thanh La Kiều.
Khu vườn phía sau rất rộng, thảm cỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trinh-tong-chong-co-muon-treo-tuong/2479177/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.