“Anh… tặng anh cho em được không?” Hắn cười ngố nhìn cô, bối rối chọt hai đầu ngón tay vào nhau “Anh thật sự xin lỗi, anh nghĩ nay em không về nên không chuẩn bị gì cả…” Hắn đúng là người chồng tồi mà…
“Không sao.” Cô xoa đầu hắn “Đi nào.”
“Đi đâu?”
“Mua bánh. Về nhà ăn giáng sinh.”
Cô đến một cửa tiệm bánh gần đó, để hắn chọn một cái rồi mang về. Vừa ra khỏi cửa hàng, hắn hớn hở hỏi cô “Tiểu Hy, chúng ta…”
Soạt.
“…” Theo bản năng, cô kéo hắn ra đằng sau mình. Phùng Doãn Kha nhận ra điều gì đó không ổn. Đôi mắt cô sắc lẻm nhìn xung quanh, bốn người vệ sĩ đi theo cũng tụ họp lại một vị trí. Một người trầm giọng nói “Tiểu thư, bọn chúng có vũ khí.”
Lại… nữa ư?
Mặt hắn biến sắc, lo lắng nhìn cô. Trịnh Hy trấn an hắn “Đừng lo.” rồi quay sang các vệ sĩ “Đưa anh ấy về đi.”
“Nhưng tiểu Hy, còn em…”
“Em sẽ đi theo sau.” Cô mím môi “Lần này không giống lần trước, anh về đi, đừng ngáng chân.”
“Anh…” Hắn mím môi “Lỡ em…”
“Im đi!” Cô gắt lên “Tôi nói anh về đi!!!”
“…” Cô biết mình lỡ lời, thấp giọng “Đi về đi, em sẽ theo sau anh. Tin em đi.”
“…” Hắn được các vệ sĩ hộ tống đi thẳng ra đường lớn. Cô bước chân vào con ngõ nhỏ gần đó, lôi trong áo ra một khẩu súng ngắn, nhìn những con người mặc kín mít trong đó, cười lạnh “Sao lại không tấn công ngay đi?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trinh-tong-chong-co-muon-treo-tuong/2479138/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.