“Sức khỏe anh ổn định rồi đấy! Tiêu Khang nói giờ anh có thể vận động mạnh được.” Cô ngồi vắt chéo chân, mỉm cười nhìn hắn. Phùng Doãn Kha ôm ngực bật ra xa “Em lại vắt kiệt sức anh!”
“Nghĩ cái gì thế?” Cô nhìn hắn, cười khinh bỉ “Hai chân anh đi lại còn không được, cái chân thứ ba yếu ớt đó thì làm ăn được cái gì chứ?”
“…”
“Chân anh đi lại bình thường được rồi chứ bộ!” Hắn giãy nảy lên, bị tổn thương sâu sắc “Em đừng có không ăn được nho thì chê nho xanh!”
“Không ăn hồi nào? Ăn sạch cả rồi đấy thôi!” Cô hừ lạnh “Có mà ăn nhiều phát chán rồi.”
Phùng Doãn Kha “…” cô có thể nói chuyện tử tế với hắn không! Một câu hai câu ba câu đều chê chồng “yếu”! Đến lúc hắn đè cô xuống thì lại bảo nhẹ nhàng thôi!
Xí! Đồ hai lời một mặt!
“Nay cuối năm, anh dọn nhà chưa?”
“Sạch sẽ rồi vợ!” Hắn tươi tỉnh kể công “Không một hạt bụi luôn! Nay đón năm mới với em!”
“Mai về nhà bố mẹ ăn Tết, mẹ gọi về.”
“Sau đó mùng hai về Phùng gia.”
Hắn “…” có thể không về không?
“Mùng ba, tuy không phải ngày nhưng có thể đưa anh về quê thăm mộ mẹ.”
“Đội ơn vợ!!!”
Trịnh Hy đứng dậy, xoa đầu hắn “Em rất thích anh nghe lời như vậy.”
Có lẽ là cuối năm, căn biệt thự bỗng nhộn nhịp hơn hẳn, người giúp việc đi tới đi lui khênh đồ, lau dọn mọi thứ. Việc của hắn chỉ là dọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trinh-tong-chong-co-muon-treo-tuong/2479136/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.