"Em...ư ưm!!!" Cô nhét miếng bông ướt vào miệng hắn, lẩm bẩm "Ngoan một chút."
Hai chân cô kẹp chặt lấy hông hắn khiến hắn không thể cử động nổi. Không biết từ lúc nào cô đã luồn được sợi xích thắt chặt lấy tay hắn, siết chặt lấy eo, cô trói chặt hắn lại như cái bánh tét, mặc cho hắn trừng mắt nhìn cô giãy giụa kịch liệt, cô cuộn hắn vào một cái chăn, để thò mỗi cái đầu ra.
"Ay, đang dở mà dừng lại..." Cô thở dài "Kể cũng thấy tiếc thật, nhưng mà để sau cũng được..."
Cô mặc lại áo, chỉnh đốn lại trang phục. Trịnh Hy rót cốc nước, hắn nhìn thấy rõ cô bỏ vào đó mấy viên thuốc lận, hòa tan chúng. Cô nâng người hắn lên dựa vào người mình, lôi tấm bông ra, ngay lập tức bóp chặt lấy cằm hắn đổ hết số nước vào. Phùng Doãn Kha sặc nước, hơn phân nửa số nước ấy trôi thẳng xuống dạ dày, hắn trợn mắt nhìn cô
"Em định làm... ư!!!" Cô lấy một tấm vải trắng quấn quanh miệng hắn, nói "Nhét giẻ vô mồm anh thì anh sẽ mỏi hàm lắm đấy!'
Hắn giãy giụa nhưng không tài nào thoát ra được. Dây thần kinh hắn căng cứng lại, cô ấy định làm gì? Đang toan tính điều gì???
Chết tiệt! Tại sao hắn lại mắc bẫy của cô chứ??? Dám dùng chiêu đó...
"Đừng nhìn em thế, chồng à ~!" Ngón tay cô lướt trên sống mũi hắn, nụ cười mang theo nét ngả ngớn "Em sợ đó!"
Rốt cuộc cô vừa pha thứ gì vào trong đó?/ Thuốc độc sao? Cô muốn giết hắn?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trinh-tong-chong-co-muon-treo-tuong/2479104/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.