Mưa lớn, Lũ Lụt
Trịnh Cán đã ở lại Hà Tĩnh ngày thứ ba, mưa mỗi ngày một lớn, không có dấu hiệu gì giảm bớt, nước dâng ngày một cao, lũ lụt có thể xảy đến bất cứ lúc nào. Điều này khiến lần tuần du phương nam của hắn xem ra là vẫn chưa thể bắt đầu, chí ít phải hết mưa mới được. Ngay tại nơi này hắn đã hạ chỉ cho Trấn Thủ Nghệ An cẩn thận đề phòng, bằng mọi giá phải đảm bảo an toàn cho dân chúng, chuyện kho lương và kho bạc hắn quyết định hồi kinh rồi mới tính.
Thế nhưng điều hắn lo sợ nhất thực sự đã xảy ra, mưa đã đến ngày thứ năm liên tiếp, lại kèm thêm gió mạnh, một số con đê của trấn đã sắp không chịu dựng được.
…………….
Đê Cẩm Xuyên
Trời mưa như trút nước, sấm chớp rạch ngang bầu trời, thế nhưng trên mặt đê lúc này lại có đến hơn một ngàn người đang tất bật chạy qua chạy lại, ai ai cũng mặt đầy lo lắng, người thì vác đất, kẻ thì vác đá, ai ai cũng cố hết sức để vá lại chỗ thủng. Nước lũ lên nhanh chia cắt thêm nhiều vùng trên địa bàn của huyện. Ngay trong đêm Quan phủ đã làm hết sức khẩn trương sơ tán bá tính ra khỏi nơi nguy hiểm. Từ chiều đến nay, đã di cư ít nhất hai ngàn hộ. tất cả mọi người ở lại là đang muốn cứu lấy đoạn đê này:
“Nhanh tay cho đá vào đây”
“Ngươi nữa, cắm thêm cọc xuống, nhanh lên”
Hà Vân Dã, tri huyện Cẩm Xuyên, đang đứng quát thét trên đê,. Lúc này quan phục của lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trinh-nguyen-tranh-hung/457110/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.