Bài toán nhỏ
Đinh Thì Trung vẫn quỳ dưới đất nói:
- Ngoài điện hạ ra, còn ai có thể thấu triệt chính pháp Đại Việt như vây?
Trịnh Cán cười ha ha:
- Thôi đứng lên đi, Hình như ngươi rất coi trọng quả nhân thì phải?
Đinh Thì Trung cúi người nói
- Điện hạ. Luận về văn trị, trong lịch sử ít người so sánh so sánh, luận về võ công, cũng chỉ có , chỉ có……
Đinh Thì Trung lắp bắp hồi lâu vẫn không thốt được ra từ nào, nếu nói Trịnh Cán bác cổ thông kim, trí tuệ siêu quần còn được, nhưng tâng bốc một đứa bé 9 tuổi thành võ công siêu phàm cái thế thì có phần hơi khoa trương rồi
Thấy mặt Định Thì Trung đã dần chuyển sang màu đỏ, Trịnh Cán âm thầm cười trộm:
- Đinh tiên sinh, ngươi nói xem, ngươi bị tiên vương cho đi an trí ở An Quảng, làm sao ngươi lại có mặt tại kinh thành.
- Chuyện này
Đinh Thì Trung lại quỳ xuống:
- Bẩm Vương thượng, hôm nay là ngày giỗ mẫu thân, cho nên tội thần mới trốn về đây, thần biết tội
Trịnh cán cười nhạt:
- Pháp luật Đại Việt, nghiêm minh, chịu án đi đày, nói trốn là trốn được hay sao hả, xem ra, Tổng binh An Quảng làm việc có vẻ chưa cần mẫn rồi
Thấy Trịnh Cán có ý xử lý Tổng binh An Quảng, Đinh Thì Trung quá sợ hãi, vội dập đầu nói:
- Vương thượng, xin bớt giận, quả thật đây là thần nhân sơ hở mà trốn, không liên quan gì đến Tổng binh đại nhân,
- Hừ
Trịnh Cán ngoài mặt lạnh, nhưng trong lòng lại thầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trinh-nguyen-tranh-hung/457039/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.