Tây Sơn bố cục
Xứ Đàng trong
Màn đêm thâm trầm, duy có vầng trăng cong cong treo lơ lửng trên không trung, phủ lên miền sông nước mênh mông một màu bạc nhàn nhạt, đại chiến giữa Tây Sơn và Nguyễn Ánh đã kéo dài gần 9 tháng, số người chết của cả hai bên đã là con số thiên văn, đến lúc này, Nguyễn Huệ lại có ý cầu hòa, thường xuyên sai sứ giả, ma g theo vàng bạc châu báu đến dâng lên Chiêu Tăng và Chiêu Sương, thậm chí còn tự mình mời rượu hai người, đồng thời thỉnh thoảng còn cho hai người đi thăm quan thủy quân của mình.
Trong đại trướng của Chiêu Tăng, các nhân vật chủ chốt của liên quân Xiêm Nguyễn Ánh đang ngồi đó, Nguyễn Ánh nói trước nhất:
- Chiêu Tăng, ngài quá coi thường, Nguyễn Văn Huệ, theo ta biết hắn không thể nào lại muốn cầu hòa được, chắc chắn là trong này có điều uẩn khúc gì, ?
Chiêu Tăng không nhanh không chậm nói
“Tôi phục mệnh vua nước tôi đem quân vượt biển sang giúp quốc vương, nay chưa phân thắng bại mà tôi tham của cải thì có khác gì loài thú cắn lại chủ nhà. Nếu vì lợi mà phải thất trận, làm nhục quốc thể, thì tôi trốn sao khỏi tội trời diệt. Xin quốc vương chớ nghi ngờ”
Quân Xiêm mặc dù nhân số đông hơn hẳn quân tây Sơn, nhưng hành quân đường xa, lại có khó khăn về hậu cần nhất định, cho nên đối mặt với tây sơn vẫn là hơi yếu thế về thiên thời địa lợi một chút
Chiêu Tăng biết rõ điểm này, cho nên từ khi quân Nguyễn Huệ mang thủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trinh-nguyen-tranh-hung/457024/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.