Linh Nhi nghe thấy vậy thì phì cười:
-Vương tử, ngài biết viết chữ khi nào thế.
Hắn cũng không buồn nhìn đến nàng mà giục đám thái giám mau mau trải giấy, không nhanh thì sợ là không kịp ấy chứ chẳng đùa, viết chữ nôm này vừa khó viết vừa khó nhận mặt chữ, hắn viết mà cứ xiêu xiêu vẹo vẹo, tên cung nữ mài mực cho hắn, nhìn thấy nét chữ của hắn thì mặt nhăn nhúm cả lại vì nhịn cười, cố gắng lắm hắn mới viết được ba chữ Trị Quốc Sách:
Hắn ném bộp cái bút xuống bàn rồi nói:
-Không xong rồi ,Linh Nhi mau viết hộ ta.
Linh Nhi không dám cười nữa mà dạ một tiếng rồi tiến tới cầm lấy bút, ngước ánh mắt trong trẻo lên chờ hắn đọc,.
Trịnh Cán ngồi xuống ghế, đưa tay xoa xoa đầu, hai tên cung nữ đứng đằng sau hắn cầm quạt lông khẽ phe phẩy quạt, hắn đang vắt óc nhớ lại vài món tư liệu có thể dùng trong đống sách hắn đọc ở thời hiện đại:
Thế nhưng trước hết cũng phải cho vào vài câu giáo điều của thời này cái đã, hắn ê a đọc cho Linh Nhi chép
Ngôi Cửu ngũ chí tôn, phải tỏ tường thông kim bác cổ, đạo tâm sáng tỏ. theo học thánh hiền, Có lòng bao dung độ lượng, hải nạp bách xuyên, tuy chỉ là tu thân của một người nhưng lại có liên quan rất lớn đến lê dân bách tính...
Hắn đọc đến đâu Linh Nhi ghi chép theo đến đó, đám thái giám cung nữ đều há mồm thè lưỡi thật dài. nếu không phải chứng kiến màn lừa đảo này ngay từ đầu, thì có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trinh-nguyen-tranh-hung/271198/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.