Hoàng Đình Bảo không biết hắn hỏi thế là có ý gì nhưng cũng trả lời:
-Bẩm điện hạ, hạ quan nhờ ân trên mưa móc hiện tại đã làm đến tước Quân Công, quan hàm Chính nhất phẩm Tả Đô đốc Trung Nhuệ Phủ, kiêm trấn thủ Sơn Nam (1).
Trịnh Cán gật cái đầu bé xíu của mình rồi nói:
-ồ, vinh thăng đến hàm nhất phẩm(2),tước đã đến Quận Công.
Hắn giơ ngón tay lên làm bộ tính toán một hồi rồi nói:
-Vậy là lão đã làm quan to đến cùng cực có phong nữa cũng không có chỗ mà phong, Thứ cho ta nói thẳng, ta đã từng nghe cao luận của một vị danh sỹ, làm đến mức như lão thì một là tạo phản, hai là đợi người khác đặt điều chém đầu đi thôi.
Hoàng Đình Bảo nghe xong thì đầu óc lùng bùng, vừa đứng lên chưa được bao lâu, lão lại vội vả quỳ xuống dập đầu binh binh,
-Điện hạ minh giám, hạ quan trung thành cảnh cảnh, không dám có dị tậm. tuyệt đối không dám a, xin ngai xem xét, ắt là có kẻ đặt điều nói xấu hạ quan.
-Hừ
Vậy mà ta ở ngoài lại nghe thấy một câu khác, không biết lão có mốn nghe hay không, Thấy Huy Quận công thét ra lửa trong lịch sử phải lo sợ cuống cuồng Trịnh Cán cũng cảm thấy mình thật là oai phong lẫm liệt.
-Chỉ là bọn dân đen đồn thổi xin điện hạ bất tất phải tin bọn chúng,
Trịnh Cán cười rồi thủng thẳng đọc:
-Trăm Quan có mắt như mờ
Để cho Huy Quận vào sờ Chính Cung!
Đến nước này thì Hoàng Đình Bảo sợ hãi thật sự, câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trinh-nguyen-tranh-hung/271197/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.