Xuân Hỉ nói được nhưng lại không làm được, bởi vì ngày hôm sau cô phải đi công tác ở Anh, mà cô lúc nửa đêm một chút mới bỗng nhiên nhớ tới hành lý của đều chưa có chuẩn bị. Cô nhẫn nhịn cơn buồn ngủ từ trên giường đứng lên sắp xếp hành lý, nhưng mà càng sắp xếp thì càng loạn, cô căn bản không biết ngoại trừ quần áo thì còn phải mang theo cái gì nữa.
Cô liền gọi điên thoại cho Gia Lập.
Điện thoại bên kia truyền đến thanh âm trầm thấp khàn khàn ở trong nhà, còn có một ít khẩn trương: "Xuân Hỉ? Làm sao vậy?"
Cô ngồi dưới đất: "Gia Lập, ngày mai em phải đi Anh công tác, em phải mang theo những cái gì?"
Gia Lập tựa hồ cảm thấy thở phào nhẹ nhõm, từ trên giường ngồi dậy nói: "Đồ dùng hàng ngày thì anh cũng không cần nói nhiều, hộ chiếu chứng minh thư giấy chứng nhận trăm ngàn lần không thể quên, còn có thẻ tín dụng cũng không được quên. Lại mang theo ít thuốc hạ sốt phòng chống cảm cúm, em thường xuyên đau răng, tốt nhất lại mang một hộp thuốc chống đau nhức." Anh ngừng một chút, hình như lại tự hỏi, sau đó lại nói tiếp: "Mang theo ít áo khoác, em hay sợ lạnh, thời tiết ở Anh lại không tốt."
"A, vậy cũng không có việc gì đâu." Xuân Hỉ ngồi dưới đất thay đổi tư thế, lại không cẩn thận đá vào va li hành lý.
"Đứng lên, đừng cố ngồi dưới đất." Tiếng nói của Gia Lập ôn hoà truyền đến từ trong ống nghe.
Xuân Hỉ sửng sốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trinh-gia-co-hi/3054568/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.