Edit: Thanh Thanh
Beta: Quả lê an tĩnh
Triều Tuần cạo râu đi rồi nhưng nhìn qua trông vẫn rất ngu.
Lần đầu tiên cạo, cậu đặt dao cạo xuống vì thấy cằm hơi rát rát, cậu đưa tay lên sờ thử thì thấy có máu.
Cậu ngơ ngác nhìn bản thân vừa quen thuộc vừa xa lạ trong gương một lúc lâu, trong đầu lại nghĩ đến chàng trai của mình.
Mạn Mạn cũng sẽ cạo râu nhỉ?
Không biết lần đầu tiên cạo râu Mạn Mạn có tự làm đau bản thân không?
Nếu như Mạn Mạn bị đau thì biết làm sao bây giờ?
Làm sao bây giờ đây...
Cậu sẽ không được gặp lại Mạn Mạn nữa.
Mạn Mạn sẽ học ở trường cấp ba tốt nhất.
Triều Tuần đã từng nhìn thấy cậu ấy đem theo tập sách nhỏ, nhân lúc trên loa chưa hô bắt đầu tập thể dục mà mở ra học thuộc lòng.
Đã từng nhìn thấy cậu ấy đi về rất muộn, vì ở trong phòng tự học học.
Nhìn thấy cậu ấy tạm bỏ chơi bóng rổ mà cậu ấy thích nhất, giống như bao học sinh khác, muốn bứt phá kì thi trung khảo.
Triều Tuần cũng nghiêm túc xem sách học thuộc lòng, chuyên tâm nghe giảng, vụng về giải phương trình xy.
Nếu như cậu có thể thông minh hơn chút nữa, nếu như cậu cố gắng thêm chút nữa, nếu như có thể đến gần cậu ấy thêm chút nữa.
Nếu như thật sự có nếu như.
Nước trái cây uống vào chua quá, chua đến mức khiến mắt Triều Tuần nóng lên ngay lập tức.
Nước mắt hòa lẫn với mồ hôi giữa tiết trời tháng sáu tháng bảy nóng nực, lại chẳng biết cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-tuan/213881/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.