Khương Ninh tuy rằng lúc nghĩ đến vết thương trên cánh tay của Hoa Hoa vẫn còn lo lắng, nhưng nhớ tới lời Tống Nguyên Dã nói với cô đêm đó, cô lại cảm thấy nhẹ nhõm thêm phần nào.
Cô tin Tống Nguyên Dã có thể giải quyết chuyện này.
Nhưng mà Khương Ninh cũng không thể không làm gì. Sau giờ làm việc, cô lặng lẽ lẻn vào gặp Hoa Hoa hai lần với sự giúp đỡ của y tá.
Khương Ninh được biết y tá tên là Trâu Tĩnh, năm nay vừa mới tốt nghiệp, mới làm ở đây được một tháng.
Thực ra, trước đây cô rất vui khi được làm việc tại Cô nhi viện, vì trong ấn tượng của cô, khối lượng công việc của y tá ở trại trẻ mồ côi nhỏ hơn nhiều so với y tá ở bệnh viện, đồng thời mức lương cũng không tệ.
Nhưng mới vào làm được hai tuần, cô đã cảm thấy trưởng khoa ở đây có chút kỳ lạ. Bọn trẻ có vẻ khá sợ hãi ông. Thỉnh thoảng vào ban đêm, cô nghe thấy tiếng khóc của một đứa trẻ trong phòng trưởng khoa. Cô hơi sợ hãi và muốn đi xem. Một nhân viên chăm sóc trẻ lớn tuổi đã làm việc ở đây lâu năm đã ngăn cô lại và nói rằng nếu cô không muôn bị sa thải, tốt nhất là đừng đến đó.
Trâu Tĩnh do dự hết lần này đến lần khác, nhưng cuối cùng vẫn không dám tới đó.
Cô chưa muốn bị sa thải, vì quê cô có mẹ mắc bệnh tiểu đường, hàng tháng phải chạy thận, và một cô em gái phải đi học. Nếu cô bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-tu/3562583/chuong-66.html