Đoàn người Vương Tiểu Thạch đến Nhận Chân Sạn này, đó là chuyện ba ngày sau khi bị tập kích tại rừng đen.
Mấy ngày nay bọn họ trèo đèo lội suối, rất mệt mỏi.
Bọn họ nhóm lửa ngủ ngoài trời, nghỉ trên cây và trong hang động, cả tháng gần như ăn không ngon, ngủ không yên, không được nghỉ ngơi.
Cuối cùng bọn họ đã tới nơi này, Nhận Chân Sạn.
Tam Cô đại sư và Ôn Lục Trì vốn quen biết.
Vương Tiểu Thạch và Nhận Chân Sạn dường như cũng có ngọn nguồn.
Cho nên bọn họ đi tới nơi này, giống như trở về nhà, trở về quê hương.
Trên thực tế, nơi này cũng cách quê nhà của Vương Tiểu Thạch không xa.
Ai cũng biết đi qua huyện Kim Bảo là trấn Mỹ La, đến Mỹ La rồi, Bạch Tu viên trước kia Thiên Y Cư Sĩ từng dạy Vương Tiểu Thạch học nghệ còn xa hay sao?
Chẳng lẽ Vương Tiểu Thạch chọn tuyến đường chùa Lục Long, rừng đen, Nhận Chân Sạn… là vì muốn trở lại nơi hắn sinh ra và xuất thân, ở nơi đó ôn lại chuyện cũ?
Người ở trên đời, luôn có một nơi để hắn nương thân, để hắn nghỉ ngơi.
Chỉ là nơi dừng chân này ở đâu? Cho dù chỉ là một tấc vuông, chỉ cần có, vậy thì trên đường đời mưa gió thê lương, núi non cách trở, có thể để xuống gánh nặng, bỏ xuống hành lý, nghỉ ngơi dưỡng sức, suy xét thả lỏng bản thân, ổn định tinh thần, một lần nữa đi đối diện với khiêu chiến đả kích.
Nếu như ngươi đã có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-thien-nhat-con-luan-anh-hung/2769749/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.