Hắn không chết.
Bởi vì Ôn Nhu.
Hắn không phản ứng kịp, nhưng Ôn Nhu lại phản ứng kịp.
Trước khi chỉ thứ nhất tấn công Phương Hận Thiếu, Ôn Nhu còn chưa tỉnh hồn vì Trương Liệt Tâm, Thiết Thụ tập kích, nhưng đến chỉ thứ hai thì nàng đã sinh ra cảnh giác.
Phương Hận Thiếu không kịp tránh.
Nàng kéo một cái, Phương Hận Thiếu liền bay, lật, chuyển, dời, vọt, lăn, lướt, ưỡn, bắn, vặn, xoay, vẫy, lách mình, mười ba thế đồng thời thi triển.
Dù sao nàng cũng là “Tiểu Hàn Sơn Yến”, nàng dùng khinh công “Thuấn Tức Thiên Lý” để xưng bá giang hồ.
Nàng kéo Phương Hận Thiếu đi, lại tránh khỏi chỉ thứ hai của Phương Ứng Khán.
Lần này ngay cả Phương Hận Thiếu và Phương Ứng Khán đều không ngờ được.
Chỉ thứ hai của Phương Ứng Khán cũng bắn trật.
Phương Ứng Khán hừ lạnh một tiếng, sắc mặt cực vàng, giữa trời thi kình, lại muốn chuyển hóa dư kình của chỉ thứ hai thành chỉ thứ ba, nhất định phải dồn Phương Hận Thiếu vào chỗ chết mới thôi.
Nhanh như điện.
Nhanh như chớp.
Lúc này, con rùa nhỏ mới lật thẳng người, mà hoa sen cũng vừa mới trở về ao nước.
Nhưng hòn đá do Vương Tiểu Thạch ném ra đã bay đến.
Hai hòn đá, một trước một sau, nhanh chóng đánh vào Phương Ứng Khán.
Phương Ứng Khán rút kiếm ra.
Kiếm màu máu.
Kiếm vừa rút ra, cả ao nước đều phản chiếu ánh máu, ngôi chùa cũng nhuộm một màu đỏ tươi.
Phương Ứng Khán lần đầu tiên giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-thien-nhat-con-luan-anh-hung/2769705/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.