Nhìn thấy con bướm sẽ biết bên cạnh có mùi hoa, nhìn thấy con ruồi sẽ biết ở gần có dơ bẩn, ngươi ở trên biển rộng nhìn thấy chim bay sẽ biết lục địa không xa, trong sa mạc gặp được cỏ xanh sẽ biết dưới đống cát có nước.
Chính là như vậy.
Cho nên Vương Tiểu Thạch nhìn thấy Trương Liệt Tâm và Trương Thiết Thụ, lập tức cảnh giác được một chuyện.
Công tử thiếu hầu gia tôn quý kia chỉ sợ cũng có ở đây.
Hắn chẳng những cảnh giác được chuyện này, hơn nữa còn cảm giác được.
Hắn cảm giác được, nơi này có đại địch.
Nhưng “Thiết Thụ Khai Hoa” vẫn không thể xem là đại địch của hắn.
Đó là một loại cảm giác đã từng quen biết, giống như hắn từng bị nhốt trong lồng với một con dã thú tịch mịch và hung bạo, sau này được thả ra, cho dù nó đi đến phía sau mình, mình cũng có thể cảm giác được mùi vị của nó.
Mùi vị dã thú, loại mùi vị nguy hiểm.
Cảm giác của máu, mùi vị của thịt.
Hắn đang ở đây!
Hắn nhất định đang ở đây!
Hắn quả nhiên ở đây!
Đại Tứ Hỉ và Diệp Thần Du đang ở một nơi phía xa, được thiên nhiên che giấu không để người khác phát hiện, âm thầm quan sát nhất cử nhất động của đám người Vương Tiểu Thạch ở chùa Minh Hiếu, tháp Lục Long (cũng có người gọi là chùa Lục Long, tháp Minh Hiếu),vừa thấy trong ao sen xuất hiện một công tử xinh đẹp siêu thoát thế tục, tất cả đều chấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-thien-nhat-con-luan-anh-hung/2769701/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.