Đao nâng lên.
Ánh đao lóe sáng.
Tiếng hét đột nhiên truyền đến:
- Đao hạ lưu nhân!
Đến rồi!
Quả nhiên đã đến!
Phương Ứng Khán và Mễ Thương Khung lập tức nhìn nhau.
Nhậm Lao và Nhậm Oán cũng dùng tay ra hiệu với nhau.
Thứ ngăn chặn Lý Nhị xuống đao quả nhiên là ám khí.
Đao phủ Lý đã quyết tâm, chỉ cần vừa thấy có người xuất hiện, có binh khí đánh tới, có ám khí bay tới, hắn sẽ lập tức múa đao bảo vệ mình, lui ra bên ngoài rồi tính sau.
Nhưng trên thực tế, hoàn toàn không có khả năng.
Bởi vì Lý Nhị không thể tránh khỏi ám khí.
Không phải món ám khí kia, mà là những ám khí kia.
Nếu như là một món, hai món, ba món ám khí, vậy thì có thể ngăn cản và né tránh. Nhưng ở đây không chỉ là một món, hai món, cũng không phải bảy món, tám món, mà là một chùm lớn, một đống lớn, một bó lớn ám khí bay về phía Lý Nhị.
Nói một cách chuẩn xác, tổng cộng có ba trăm mười bảy món ám khí cả lớn lẫn nhỏ.
Những ám khí này đều xuất phát từ trong tay cao thủ, có món còn do chuyên gia sử dụng ám khí phát ra.
Ngươi bảo đao phủ Lý Nhị làm sao tránh? Làm sao né? Làm sao trốn?
Nếu không phải Phương Hận Thiếu đang bị còng quỳ trên đất lăn nhanh tránh được, nhất định hắn cũng giống như Lý Nhị, một lớn một nhỏ, một người biến thành tổ ong lớn, còn một người biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-thien-nhat-con-luan-anh-hung/2769580/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.