Ai ngờ không lâu sau Triệu Nguyên Tấn bị bệnh hoa liễu truyền khắp ngõ nhỏ phố lớn kinh thành, mọi người đều biết, Như Yên cô nương ở Yến Kỳ Lâu thân mình không thể bằng Triệu Nguyên Tấn, sau khi bị lây bệnh lại nhiễm phong hàn, dù sao cũng là làm ăn thân xác, cả ngày lẫn đêm hao tổn nguyên khí thường xuyên bị giày vò liền đi đời nhà ma.
Xảy ra mạng người nghĩ muốn giấu diếm cũng không được, một ít khách quen của Như Yên cũng bất hạnh nhiễm bệnh, Nguyễn tú bà là người khôn khéo, không muốn một ít quan bị nhiễm bệnh đến làm ầm ĩ trong kĩ viện, càng phải bảo trụ danh dự Yến Kỳ Lâu sao sẽ để lại tiếng xấu.
Triệu Nguyên Tấn đầu sỏ gây nên, hắn lây bệnh cho Như Yên, ý tứ tự nhiên là oan có đầu nợ có chủ, các ngươi nếu cảm thấy oan uổng tìm Triệu Nguyên Tấn trút giận, cô nương trong lâu nàng giữ mình trong sạch, không phải hạng người nào cũng tiếp khách.
Triệu Nguyên Tấn vì có Lưu ngự y y thuật cao siêu chữa trị, dần dần khôi phục sức sống, mới vừa dần dần tốt chợt nghe gã sai vặt với nha hoàn nghị luận, mới biết chuyện hắn bị bệnh hoa liễu không chỉ đồn trong phủ mà ngoài phủ cũng biết, mọi người cười khinh bỉ, ngay cả ánh mắt hạ nhân nhìn hắn tựa hồ cũng có ý khác, chớ nói chi tiểu thư gia đình quyền quý sẽ đồng ý gả cho hắn, lũ bạn xấu ngày xưa lại tránh không kịp còn có người lời lẽ xỉ nhục, so với Triệu Nguyên Lễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-thi-quy-nu/2029235/chuong-72-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.