“Ô ô ô, ta sợ đau, không cần đâm ta…” Mặc Uyên Cư, Triệu Nguyên Thụy vừa thấy Triệu ma ma lấy ra đao nhỏ sáng chói, sợ tới mức lập tức nhảy xuống khỏi ghế ngồi, hai gã sai vặt muốn ngăn lại, thế nhưng Thụy Ca Nhi béo tròn linh hoạt, chưa bắt được người ngược lại ba người trong phòng phải chạy đuổi theo. 
Diệp thị đau đầu nhìn một màn này, đảo qua điểm tâm với canh sữa trên bàn ăn không còn một mảnh, ban đầu đã đồng ý tốt, gần đến giờ vật nhỏ này lại đột nhiên đổi ý, không ngờ tính toán muốn ăn không trả tiền, chẳng qua chỉ lấy ba giọt máu, dù thế nào nàng cũng phải lấy. 
“Không cần cắt ta, người xấu, tránh ra!” Thụy Ca Nhi vừa nghe càng dùng sức giãy dụa. 
“Đừng nhúc nhích tiểu tổ tông.” Triệu ma ma vừa nói vừa để cho hai gã sai vặt vén ống quần Thụy Ca Nhi, cũng không biết có phải sợ tiểu tử này bị lạnh hay không mà trong ngoài ba tầng quần áo bọc kín, một phen sức lực thật lớn mới lộ ra một ít da thịt non nớt. 
“A…Cứu mạng… Giết người rồi…” Chỗ chân lộ ra ngoài của Thụy Ca Nhi bị lạnh lông tơ dựng thẳng lên, hoảng sợ gào thét. 
Triệu ma ma nhảy lên vội vươn tay đi bịt, ngược lại bị Thụy Ca Nhi hung hăng cắn vào mu bàn tay, đau đến kêu to, Thụy Ca Nhi nhân cơ hội từ trong tay nàng trốn thoát chạy thẳng ra cửa, Diệp thị thấy không ổn hét lớn một tiếng “Bắt nó lại cho ta!” 
Đúng lúc chỉ mành 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-thi-quy-nu/2029232/chuong-72-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.