Mồ hôi làm mờ mắt, Sở Du lần thứ ba cứng rắn nôn sạch sẽ thang dược được chuyển tới, cổ họng chỉ cảm thấy tanh chát, hắn ho sặc sụa, mấy giọt nước đỏ tươi lấm tấm bắn lên trên gối. Ngự y bên kia thì tay chân lạnh buốt, nếu Sở Du thật sự xảy ra chuyện, chỉ sợ ngay cả chính lão cũng bị hành cho thừa sống thiếu chết.
Sở Du tựa như đã hạ quyết tâm thà rằng hủy mình, cũng sẽ không chịu chết chẳng rõ nguyên cớ trên tay kẻ khác, thuốc cứ rót vào lập tức bị ói sạch, thậm chí còn không cho bất luận kẻ nào đụng tới bụng mình, đôi chân thon dài khép lại, nghiêng người cuộn tròn thành một cục, tiếng nghẹn ngào thống khổ càng ngày càng trở nên kìm nén mà bất lực, làn mi dài nhăn lại giữa đệm chăn, màn lụa đỏ quấn trên cổ tay tái nhợt đến giật mình.
Tần Tranh liên tục lau mồ hôi trên mặt Sở Du, dùng thanh âm khàn khàn cầu xin: “Thanh Từ ngươi hận ta cũng được ghét ta cũng được, nhưng vạn lần không thể giận dỗi như vậy, suy nghĩ cho đứa nhỏ một chút… Thanh Từ, cứ coi như ta van cầu ngươi, ngươi nghe lời ngự y được không? Thanh Từ…”
Mái tóc ướt nhẹp tựa như tấm mạng nhện mềm mượt, quấn chặt khắp người Sở Du, áo trong đơn bạc bị lăn lộn đến lỏng lẻo không thôi, ống tay áo trượt xuống khuỷu, chỉ có mái tóc dài che lấp thân thể, tóc xanh vương trên cổ, len vào giữa răng môi, tiếng thở của Sở Du trằn trọc tựa như một ống bễ đổ nát, mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-tan-mo-so/1747970/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.