Cô rất không cam lòng, đổi lại là ở nhà, đã sớm không chơi nữa bỏ đi. Nhưng dù sao cũng là ở nơi công cộng, cô lại là khách, không thể thất thố, chỉ có thể cố gắng duy trì bình tĩnh trên mặt, chờ mong ván bài kết thúc.
Đứng ngoài quan sát có người nhìn không nổi, kéo Trần Hoài Tự tới.
Sô pha bên cạnh chìm xuống một khối, hơi thở quen thuộc ập tới, Ngôn Trăn theo bản năng dịch sang bên cạnh, Trần Hoài Tự thuận thế ngồi xuống, tự nhiên ôm lấy eo cô.
Động tác cực kỳ thân thiết, bị một đám người chung quanh tinh ý bất động thanh sắc thu vào đáy mắt.
Ngôn Trăn lại bắt đầu hối hận. Ghế sô pha này ngồi một mình coi như thoải mái rộng rãi, hai người có chút chật chội, không thể không dán sát vào nhau. Nhiệt độ cơ thể của anh xuyên thấu qua vải vóc cuồn cuộn không ngừng truyền đến, hô hấp nhẹ nhàng rơi vào bên tai cô, làm sao cô có thể ngồi thoải mái.
Trần Hoài Tự nhìn lướt qua tình hình chiến đấu trên bàn, nghiêng đầu hỏi cô: "Còn muốn chơi sao? ”
Ngôn Trăn thua có chút buồn bực: "Không muốn chơi nữa, vẫn luôn thua.”
Người đàn ông đối diện lập tức la hét: "Trần tổng muốn chơi coi như viện trợ từ phía ngoài, tôi không nhận, nhiều lắm là cùng anh chơi một ván. ”
Trần Hoài Tự đưa tay đẩy toàn bộ chips* còn lại của Ngôn Trăn ra: "Một ván là đủ rồi.”
(*) Chips trong Poker: hay còn được gọi là phỉnh, đây là 1 loại thẻ hình tròn thay thế cho tiền mặt trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-sa-h/3969630/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.