Chương trước
Chương sau
“Sàng tiền minh nguyệt quang​
Nghi thị địa thượng sương
Cử đầu vọng minh nguyệt
Đê đầu tư cố hương.”(*)​


“Bài thơ này mặc dù là hắn sao chép của ta, nhưng ý cảnh coi như cũng được, nhất là thông qua ngẩng đầu ngắm trăng rằm, cái loại trăng tròn trên trời này, người không tròn tâm cảnh, nói toạc ra là ngàn vạn lãng tử trên thế gian đối với cố hương tưởng niệm, một phần nhàn nhạt nỗi nhớ quê, không tiếng động tựa thiên âm, thật lâu vọng tại tiếng trong lòng, tình cảnh này chỉ có thể hiểu mà không thể diễn đạt được bằng lời, đó chính là lúc vô thanh thắng hữu thanh, diểm thể hiện cao nhất... Bất quá, ngươi nếu như đã nghe qua một chút nguyên tác của ta thì chắc chắn ngươi sẽ lập tức phi thường thán phục ta a. Bởi vì, nguyên tác của ta lại càng là Quỷ Phủ thần công tuyệt tác, kinh thiên địa mà quỷ thần cũng phải khiếp sợ! Ta dám nói, chờ ta ngâm vịnh xong, ngươi sẽ vì kích động mà nhảy dựng lên, ôm chặt lấy thân thể của ta..." Nhạc Dương đồng học cường điệu tác phẩm của mình là nguyên tác, hơn nữa nội dung khiến cho thiên địa quỷ thần khiếp vía.

Nghe Nhặc Dương nói đến đó đó, đạo tặc nọ nổi lên lòng hiếu kỳ. Chẳng lẽ tiểu tử này thật có thể làm thơ?

"Được rồi, vậy ngươi cũng nói một chút Tĩnh Dạ Tứ của ngươi xem." Đạo tặc cảm thấy tiểu tử này có hay không biết làm thơ, nên quyết định cho hắn một cơ hội.

"Ngươi đứng vững nghe cho kỹ: Sàn tiền hài một đôi, Y phục nhiễm sương trắng, Ngẩng đầu ngắm Minh Nguyệt, Cúi đầu tư cô nương..." Nhạc Dương còn chưa nói xong, đã bị đạo tặc nọ một quyền đánh bay.

Đạo tặc nọ cảm thấy cứ cái gì tốt, đều bị người này làm cho nát bét cả.

Vốn là sau khi nghe Tĩnh Dạ Tứ, cảm thấy ý cảnh cực đẹp, thông tục dễ hiểu lại có thể khiến cho tâm linh cộng minh, so với những thứ thi phú hoa mỹ mỹ lệ kia thi từ càng thêm phần cảm động.

Trong nội tâm đã có ý muốn tha thứ cho hắn, ai ngờ tiểu tử này trời sanh thích ăn đòn!

Nhạc Dương đồng học da rất dầy, nên không thèm để ý chút nào, nhảy dựng lên, cười hì hì : "Nhưng thật ra, đây chỉ là sơ thảo, ngươi phải biết rằng, thơ hay đều là sửa đổi mà ra a, cái gọi là tầm chương trích cú lão điêu trùng , hiểu nguyệt đem làm mảnh vải treo cung ngọc. Đừng nóng vội, ta còn có một đầu sửa chữa sau Tĩnh Dạ Tứ a." -trucxinh-

Đạo tặc cười lạnh: "Cái gì trước giường hài một đôi cũng đừng có nói, giữ lại một mình ngươi từ từ thưởng thức đi!"

Nếu không phải nghe hắn sau lại nói ‘tầm chương trích cú lão điêu trùng, hiểu nguyệt đem làm mảnh vải treo cung ngọc’ thật sự kỳ diệu, thì đạo tặc nọ sớm đã lấy chủy thọc chết hắn sau đó rời đi rồi.

Bây giờ, tựa hồ lại có điểm nghi vấn. Chẳng lẽ hắn mới vừa rồi chẳng qua là cố ý trêu chọc mình?

Tiểu tử này thật có thi tài? Chẳng qua là tính cách trời sanh bất cần đời?

Nhạc Dương lập tức kháng thanh phản đối: "Sửa lại, dĩ nhiên cũng không phải là trước giường hài một đôi , mà là trước giường hài hai đôi, cỡi quần áo để trên mặt đất, giơ đầu ngắm Minh Nguyệt, cúi đầu hôn cô nương! Wao, trời ạ, chuyện gì cũng từ từ, quân tử động khẩu không động thủ!" Nhạc Dương vừa nói xong liền bỏ chạy, bởi vì đạo tặc nọ đã đem chủy thủ rút ra, thề phải thọc chết cái người vô sỉ bóp méo kinh điển này.

Đuổi theo qua chín con phố, đạo tặc nọ vẫn không chịu bỏ qua cho hắn.

Cuối cùng Nhạc Dương không có biện pháp, không thể làm gì khác hơn là sử dụng tuyệt chiêu, quát to một tiếng: "Mọi người mau đến xem, trên đường có mỹ nữ trần truồng chạy bên đường a!"

Liền tức thì dẫn tới vô số dong binh thăm dò đi ra nhìn xem, đạo tặc nọ chịu không được hướng Nhạc Dương đồng học bay lên đạp một cước sau đó lắc mình rời đi.

Nhạc Dương đồng học vỗ vỗ cái mông, lẩm bẩm: "Lão đạo sĩ đạp cái mông của ta, hắn đem cháu gái kiếm linh ngự tỷ bồi cho ta làm lão bà, bây giờ ngươi lại đạp ta một cước, vậy cũng không thể phá lệ, mặc dù so với kiếm khí ngự tỷ kém một chút, nhưng miễn miễn thu làm tiểu lão bà vẫn tốt lắm... Được rồi, thời gian đã không sai biệt lắm, đi xem tên Thiết Cuồng kia một chút có không tinh tận người vong a!"

Vốn là, Nhạc Dương chỉ nghĩ tốn chút tiền, mời mấy cô gái đem cho Thiết Cuồng khiến hắn rơi vào tình trạng kiệt sức sau đó nằm ngáy o o….

Phương pháp giết người có rất nhiều loại, trong đó 'Giai nhân mười sáu thể giống như xốp giòn, bên hông trường kiếm trảm ngu phu. Tuy không gặp người đầu rơi, nhưng ngầm giáo quân cốt tủy khô.' loại phương pháp này là một loại hữu hiệu nhất cũng đáng sợ nhất. (ý là dùng ‘một đoàn’ mỹ nhân đem Thiết Cuồng ‘ép’ đến tinh lực cạn kiệt ngủ không biết trời trăng mấy đất gì nữa, để Nhạc Dương hắn dễ bề hành động ý = =, anh này cũng quá quá … rồi!)-trucxinh-


Cổ ngữ có câu: rượu là kiếm xuyên ruột, sắc là đao cạo cốt (xương).

Nhạc Dương đồng học đoán chừng, nếu như Thiết Cuồng vừa bị kiếm rượu xuyên qua vừa bị đao sắc cạo cốt, bây giờ nếu còn không nằm xuống, vậy hắn không hóa trang cũng có thể trực tiếp diễn ‘siêu nhân lồi lõm men’. (= =”)

Cho nên, Nhạc Dương tựa như sân vắng tản bộ huýt sáo, nghênh ngang đi tới.
Chờ hắn đi tới phòng của Thiết Cuồng, đã phát hiện có một người con gái có bộ ngực đặc biệt đầy đặn ʘʘ đang ẩn núp trong bóng tối ở cửa, yên lặng chờ đợi mình.

"Tiểu thiếu gia, chúng ta chẳng những đem Thiết Cuồng chuốc say lăn ra ngủ, hơn nữa cũng đã đem hắn trói gô lại, ngươi tùy thời đều có thể đi vào, đem hắn giết chết!" Cô gái nọ quỳ xuống nặng nề khấu đầu một cái rõ mạnh.

Vừa nghe nàng nói xong, Nhạc Dương thật đúng là bị dọa kêu to một tiếng.

Những kỹ nữ này, các nàng làm sao biết mình muốn giết Thiết Cuồng a?

May là các nàng không có thông báo cho Thiết Cuồng, bằng không chờ đợi mình đi tới, liền là một thiên đại bẫy rập a.

Dựa theo lời cô gái đó nói, chẳng lẽ các nàng cùng Thiết Cuồng có cừu oán? Nhạc Dương âm thầm cảm thấy kỳ quái, hoàn hảo vận khí của mình lại tốt như vậy, đây là chó ngáp phải ruồi?

Cô gái nọ hai mắt rưng rưng dập đầu nói: "Tiểu nữ ở bên ngoài canh chừng, xin thiếu gia mau đi vào đem Thiết Cuồng giết chết, nếu để thời gian lâu, vạn nhất hắn tỉnh dậy có lẽ tình huống sẽ có biến, Thiết Cuồng triệu hoán thú phi thường lợi hại, thiếu gia ngàn vạn cẩn thận!"

"Làm sao ngươi biết ta muốn giết hắn?" Nhạc Dương kì quái hỏi, những kỹ nữ này, xem ra cũng cũng không phải là loại ngực lớn không có đầu óc a!

" Thiết Cuồng muốn nữ nhân, hắn không không bao giờ bỏ tiền ra. Trượng phu của chúng ta đều là bị hắn giết chết, rất nhiều tỷ muội cũng là bị hắn đẩy vào hố lửa thân hãm bùn lầy làm công cụ kiếm tiền cho hắn, chúng ta chính là công cụ kiếm tiền của hắn, ngươi nói xem nếu hắn muốn tìm nữ nhân còn có thể đưa tiền sao?


Lúc trước ngài vừa nói Cuồng Thú dong binh đoàn, Thiết Cuồng đoàn trưởng cho đòi kỹ nữ, để chúng ta đi hầu hạ hắn, chúng ta liền biết đây nhất định là giả ... Hơn nữa ta xem ánh mắt tiểu thiếu gia không giống như là một cái hạ nhân, trên đời không có loại hạ nhân vênh váo tự đắc như vậy, cũng không có loại hạ nhân nhún nhường quỳ gối dễ bảo. Ánh mắt ngài trong suốt tinh khiết, trong mắt mang một loại sâu ẩn dấu diếm, thần hình lại tự mãn ngông nghênh, hơn giống như một thiếu gia cao cao tại thượng! Cho nên một người giống như người vậy, như thế nào lại vì một chút tiền lại đi làm một cái chân chạy vặt thay loại người như Thiết Cuồng đi đòi kỹ nữ a?


Đây vốn là chuyện không thể nào! Giải thích duy nhất chính là ngươi là một thích khách chuẩn bị bày kế giết chết Thiết Cuồng, ngươi là một sát thủ đến đây vì báo thù đuổi bắt Thiết Cuồng, ngươi là một đại anh hùng không sợ cường quyền hung hãn vệ chánh nghĩa, vì giúp những người nhỏ yếu tứ cố vô thân như chúng ta, thay mặt cho thân nhân những người bị Thiết Cuồng hãm hại mà đến... Thiếu gia, ngươi không cần nghi ngờ, thật ra những thân nhân ra giá trên bảng báo thù muốn giết Thiết Cuồng kia chính là tỷ muội chúng ta. Những năm gần đây, chúng ta vẫn không có buông tha đối với thiết cuồng báo thù đuổi bắt, chính là hy vọng có thể có một vị anh hùng như ngài vậy xuất hiện!" -trucxinh-

Cô gái nọ toàn bộ trên mặt đều là nước mắt, hướng Nhạc Dương bang bang khấu đầu tạ ơn.

Nhạc Dương cảm thấy nàng tinh tế quan sát như thế thì sợ hết hồn. Xem ra chính mình còn có chút xem thường người ở Long Đằng Đại Lục này, chỉ có một chút đầu mối như vậy, cô gái này lại có thể suy ra, hơn nữa suy ra lại cực tinh chuẩn, thật đúng là có điểm không đơn giản!

Bây giờ hắn đã hiểu tại sao các nàng không hướng Thiết Cuồng mật báo?

Nguyên nhân căn bản thì ra các nàng chính là người báo thù Thiết Cuồng, Thiết Cuồng là cừu nhân giết phu quân các nàng!

Bất quá, trong lòng của hắn vẫn nghi vấn: "Các ngươi đã đem hắn chuốc say, lại trói lên, vậy sao các ngươi thế nào lại không đích thân đem hắn giết chết đi? Đây không phải vẽ rắn thêm chân sao?"

(*): Dịch nghĩa:

Ánh trăng chiếu sáng đầu giường
Ngỡ như sương trắng phủ sân nhà
Ngẩng đầu lên nhìn trăng sáng
Cúi đầu xuống nhớ quê cũ

Dịch thơ 1:
Đầu giường trăng tỏ rạng
Đất trắng ngỡ như sương
Ngẩng đầu nhìn trăng sáng
Cúi đầu nhớ cố hương

Dịch thơ 2:
Giường khuya trăng chiếu bời bời
Sương rơi phủ đất ngỡ đời chiêm bao
Ngẩng đầu trăng sáng trên cao
Cúi đầu ngấn lệ nghẹn ngào.... cố hương
(Bạn nào có thể dịch hay hơn hoan nghên up lên gửi cho em nha ^_^, năng lực em có bi nhiu à!!!...)
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.