Ánh sáng gần như hút ý thứccủa hắn vào. Ở đây sao cũng không giống như đứng ở dưới đại lục ThầnHuyền chỗ nhìn thấy. Ở đây sao tuy rằng sáng, nhưng chắc sẽ không chớpđộng. Cũng chính là cảm giác không chớp mắt, không linh động, dường nhưđược vẽ ra.
- Tại sao lại như vậy. trong Thần Huyền Khí Điển, Mệnh Hồng rõ ràng biến thành sao mới giống như vẽ ra. Khi ta đạt được Thần Binh Sư, mở ra mộttầng công pháp huyễn ảnh cuối cùng, bầu trời sao đã linh động?
Vu Nhai ngẩn người tự hỏi.
Nói xong, Vu Nhai còn không mấy tin, lấy Thần Huyền Khí Điển ra, tiến vào bầu trời bên trong huyễn ảnh...
Hắn quả nhiên nhớ không lầm. Mệnh Hồng biến thành sao có chút đờ đẫn, là tồn tại không có thần vận. Bầu trời sao thuộc về cảnh giới Thần Binh Sư cũng tràn ngập cảm giác linh động. Dường như mỗi vì sao đều có sinhmệnh, cũng như tinh linh...
- Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy?
Vu Nhai có phần suy nghĩ không thông. Chân mày hắn nhíu thật chặt. Nhưng hắn không buông tha, mà cố gắng phân tích. Đây là cơ hội cuối cùng củahắn. Hắn cũng không biết thời gian của hắn có thể kiên trì bao lâu. Nếunhư thời gian ngừng dừng lại, hắn sẽ phải lặp lại động tác trước đó. Nói không chừng, trong nháy mắt đó, chờ đợi hắn là Hoa Nộ Hải lao tới nơi.
- Người sáng tạo Thần Huyền Khí Điển hướng tới bầu trời sao, sáng lập Mệnh Hồng hóa tinh ý cảnh. Nhưng phải sáng tạo làm sao?
Nhìn thấy bầu trời sao, hắn cảm thấy được đại lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620826/chuong-1901.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.