Chương trước
Chương sau
Thần Hoàng của Huyền Binh Đế Đô kia lại đuổi tới, trực tiếp xuất hiện ở trước mặt bọn họ. Đây là một vị lão già mặt trắng không râu. Nhìn bộ dạng giống như một vị tháigiám. Đế quốc Huyền Binh dường như cũng có truyền thống thái giám vũ lực rất cường đại. Làm không tốt qua trăm năm nữa, Đông Phương Thần Thôngchỉ cần không chết cũng sẽ trở thành tồn tại giống như vị Thần Hoàngtrước mắt này.
A, nói không chừng Đông Phương Thần Thông chính là đồ đệ của hắn. Nóichung hiện tại ai để ý tới hắn có thân phận thế nào. Hiện tại chỉ biếthắn là Thần Hoàng cường đại. Hiện tại, Vu Nhai cũng chỉ biết ở trước mặt người này, mình phải bảo đảm tính mạng của ba người phe mình.
- Thủy Tinh, nàng ở phía sau trợ giúp... Tiểu Hắc, chúng ta lên!
Vu Nhai không nói nhiều lời vô nghĩa. Đối mặt với Thần Hoàng vẫn là tiên hạ thủ vi cường. Hắn thật sự muốn xem thử hắn và Tiểu Hắc, hai ThầnVương nghịch thiên này cộng thêm sự trợ giúp của Thủy Tinh, rốt cuộc cócó thể chống đỡ được Thần Hoàng hay không? Thậm chí rốt cuộc có cơ hộiphản kích hay không.
- Chít...
Tiểu Hắc phá vỡ không gian, gần như hoàn toàn xé rách không gian xung quanh.
Từng không gian bị xé rách đang điên cuồng lao về phía này Thần Hoàng, tạo thành một hố đen lớn ở ngay chỗ của Thần Hoàng.
Vu Nhai còn điên cuồng vận dụng thời gian Thần Vương chi đạo. Trong tayhắn cầm Thôn Thiên Thần Kiếm, trên thân kiếm mang theo là hai loại lựclượng thuộc tính cắn nuốt và Huyền Nguyên Chi Lực. Kiếm đạo chi tâm vàkiếm đạo cấp Thần Vương bạo phát toàn diện. Đồng thời, hắn vẫn mang theo tuyệt kỹ của các loại kiếm chữ Thiên. Hiện tại không phải là thời gianche giấu thực lực như vậy. Đối mặt với Thần Hoàng còn che giấu thực lực, đó chính là tự tìm cái chết.
A, phải nhấn mạnh rằng, tuy Thôn Thiên Kiếm Linh còn đang tức giận VuNhai, nhưng trong thời khắc mấu chốt này nàng không có khả năng cản trởhắn.
- Đều là Thần Vương đỉnh phong thần đạo, chủ nhân và sủng vật đều cóthiên phú nghịch thiên. Đáng sợ, thực sự đáng sợ. Đáng tiếc lại chỉ làThần Vương... Không, mặc dù ngươi cảm ngộ được Thần Hoàng cũng vô ích.Huyền khí Thần Hoàng của ta cũng đủ áp chế khiến các ngươi phải chết...
Thần Hoàng này nhìn hai loại lực lượng điên cuồng đánh tới vẫn còn có có thể rảnh rỗi đánh giá.
Chỉ là tiếng nói vừa dứt, có tiếng vỗ tay. Tất cả không gian nhận vàkiếm quang khủng khiếp của Vu Nhai đều biến sắc. Sau đó, trên khôngtrung từng gợn sóng cực lớn lan tràn. Vu Nhai và Tiểu Hắc cũng bị đẩylui về phía sau...
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Phụ thân, Mông thân vương... Hắn, bọn họ thế nào? Công chúa Linh Vũ? Cô dâu của ta đang ở đâu?
Thời điểm ba Thần Vương đại chiến với Thần Hoàng, bên trong hoàng thành, trong phủ tướng quân, vị tân lăng mắt cao hơn đầu kia trực tiếp trở nên ngớ ngẩn, ngơ ngác nhìn phủ tướng quân gần như đổ nát trong nháy mắt.Hắn không chịu nổi, ngẩn người nói.
Thiên đường và địa ngục trong cùng một lúc, ngày hôm nay xem như hắn đã đi qua một lượt.
Không chỉ hắn, ở đây những người tham dự hôn lễ đều đang ngẩn người. Cho dù là các lão tướng quân có chút kinh nghiệm trên chiến trường cũng cảm thấy đầu óc thắt lại. Người vừa nãy xuất hiện ở giữa đại sảnh hình nhưlà Vu Nhai trong truyền thuyết?
Vù...
Một thân ảnh từ vết nứt ở vị trí chủ vị trong phòng khách giống như gió bão lao ra. Không ngờ chính là Đông Phương Thần Thông.
- Đông Phương đại nhân, phụ... phụ thân ta thế nào?
Tân lang thấy Đông Phương Thần Thông từ bên trong đi ra, mau chóng đitới hỏi. Sau đó hắn chỉ thấy Đông Phương Thần Thông lắc đầu, tiện tayném ra. Hai thi thể huyết nhục mơ hồ đã xuất hiện ở giữa đại sảnh. Không ngờ chính là Mông thân vương và phụ thân của chú rể. Trong nháy mắt,tất cả mọi người ngây người.
Chết, đệ nhất thân vương đế quốc lại chết như vậy?
Hiện tại, trong mắt của tất cả mọi người chỉ có thi thể Mông thân vương, ai quan tâm phụ thân tân lang đi tìm chết thế nào.
- Đại đế giá lâm...
Đúng vào lúc này, bên ngoài truyền đến một tiếng hô chói tai. Không đểmọi người có thời gian điều chỉnh tốt tâm tình, Huyền Binh Đại Đế cùngvô số cao thủ liền trực tiếp vọt vào. Huyền Binh Đại Đế vào đầu tiên.Mặc dù là xông vào, nhưng đại đế giả vờ vẫn rất tốt, uy thế đại đế vẫnrất đủ. Chỉ là lúc này sắc mặt hắn đặc biệt khó coi...
Hắn trực tiếp khoát tay áo, ngăn cản mọi người đang muốn nói, sau đólạnh lùng nhìn hiện trường. Cuối cùng tầm mắt hắn rơi vào trên hai thithể.
- Là do tên nghiệp chướng Vu Nhai kia làm. Hiện tại đế quốc Thần Hoàngtiền bối Hoa Nộ Hải đã đuổi theo giết. Tin tưởng rất nhanh có thể bắtđược Vu Nhai. Đến lúc đó nhất định sẽ cho các vị một câu trả lời thỏađáng. Hồi cung!
Huyền Binh Đại Đế đợi một hồi lâu mới thốt ra một câu, sau đó liền trựctiếp xoay người. Thoạt nhìn dường như hắn chưa từng có mặt ở chỗ này. Sở dĩ hắn tới đây, nguyên nhân chỉ là muốn trấn an mọi người. Nhưng đúngvào lúc này hắn chợt dừng bước lại, nói:
- An bài xong xuôi, thu xếp thi thể Mông thân vương và Lỗ tướng quân cho tốt. Ba ngày sau ta tự mình cử hành quốc tang cho bọn họ. Đến lúc đó,ta sẽ lấy đầu Vu Nhai để tế anh linh của bọn họ. Bọn họ là anh hùng củađế quốc.
Sau khi nói xong, lần này Huyền Binh Đại Đế thật sự rời đi. Chỉ để lạicác tân khách ngây người đứng đó. Tất cả bọn họ đều đã nằm sấp trên mặtđất. Mãi đến khi Huyền Binh Đại Đế đi xa, bọn họ mới ngẩng đầu lên. Biểu tình mỗi người đều ngưng trọng.
Hiện tại bọn họ đã hiểu một chút về chân tướng sự việc. Nhưng thật sự có thể bắt được Vu Nhai sao? Vì sao dưới sự theo dõi của Thần Hoàng, VuNhai vẫn có thể đi vào trong hoàng thành dương oai diễu võ. Nghĩ đến VuNhai tới vô ảnh đi vô tung như vậy, lưng mỗi người đều ướt đẫm mồ hôi,cầu nguyện lần này nhất định phải bắt được Vu Nhai yêu nghiệt này. Bằngkhông bọn họ ăn ngủ cũng không yên.
- Người.
- Đại đế!
Huyền Binh Đại Đế vừa ra khỏi phủ tướng quân liền trực tiếp bay đến trên không trung. Các cao thủ đế quốc tự nhiên theo sát. Ánh mắt nhìn chằmchằm vào phương hướng chiến đấu. Chỉ chờ đợi một hồi, Huyền Binh Đại Đếliền cúi đầu kêu lên.
- An bài xong xuôi, phong tỏa toàn diện bất kỳ phương hướng mà Vu Nhaicó thể chạy trốn. Sau đó sẽ trợ giúp Thần Hoàng Hoa Nộ Hải chém giết VuNhai. Mặc dù Thần Hoàng Hoa Nộ Hải không muốn cùng các ngươi liên thủcũng phải ra tay. Cứ nói là mệnh lệnh của ta. Ta không hy vọng qua ngàyhôm nay Vu Nhai còn có thể sống được nữa.
Lần này Huyền Binh Đại Đế cũng không cần tới mặt mũi gì nữa. Hắn chính là muốn ép Vu Nhai vào tuyệt lộ.
- Vâng...
- Lão nhị, theo ta đi mời Huyết Binh tổ thúc xuất quan.
Huyền Binh Đại Đế đưa mắt nhìn đám cao thủ thủ hạ của mình xuất phát,lại khẽ nghiêng đầu nhìn nhị hoàng tử đang ở bên cạnh nói. Sau đó, hắnkhông để ý tới những người khác, lao về phía hoàng cung...
- Vâng, phụ hoàng.
Nhị hoàng tử mừng rỡ, theo sát phía sau. Lúc xuống hắn còn thuận tiện liếc mắt nhìn về phía Thất hoàng tử đang ngây người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.