Chương trước
Chương sau
Huyền Thiên Chân Thần nhìn từng binh trận báo hỏng, không nhịn được gào lên. Hắn điên cuồng tập trung tất cả lực lượng có thể tập trung được, điên cuồng đánh ra từng ánh sáng binh khí của Huyền Thiên Binh Trận, điên cuồng đập về phía Lạc Thiên Nhất Kiếm...
Na vị Thần Hoàng của đế quốc Huyền Binh lại hợp lực điên cuồng đánh xuống...
Nhưng không ngăn cản được chính là không ngăn cản được. Phải biết rằng, Độc Cô gia hiện tại cũng không chỉ là lực lượng của hai vị Thần Hoàng và sáu Đại Thần Vương, còn dẫn động từng tâm trận ở nơi khởi nguồn Nguyên Giới, lực lượng cường đại hơn nhiều so với dự tính.
Hắc, Huyền Thiên Chân Thần chỉ dựa vào lực lượng của Huyền Thiên Binh Trận. Lạc Thiên Kiếm Linh lại có cao thủ Độc Cô gia tạo thành tâm trận, lại có tâm trận của nơi khởi nguồn Nguyên Giới, còn có bản thể Lạc Thiên Thần Kiếm. So sánh giữa hai bên, ai mạnh ai yếu vừa xem đã hiểu ngay. Ba vị Thần Hoàng của đế quốc Huyền Binh lại bị đánh bay, lại bị thương nhẹ. Lạc Thiên Nhất Kiếm đã đi tới phía trên chỗ Huyền Thiên Binh Trận của Huyền Thiên Chân Thần.
Hung hăng chém xuống...
Ầm ầm ầm...
Vô số tiếng nổ xuất hiện ở trong binh trận. Huyền Thiên Chân Thần không có cách nào, chỉ có thể trốn vào, sau đó điên cuồng mượn lực lượng của Huyền Thiên Binh Trận chuyển tới một truyền tống trận. Hắn đặc biệt bất đắc dĩ khởi động truyền tống trận...
Đúng vậy. Hiện tại hắn thậm chí không có thời gian phẫn nộ và rít gào với Lạc Thiên Kiếm Linh. Hắn chỉ có thể chật vật chạy trốn.
Ngay thời điểm hắn mượn truyền tống trận trốn, Lạc Thiên Nhất Kiếm cũng theo hắn quét ngang qua.
Truyền tống trận bị kiếm quang thật lớn bao trùm đồng thời hoàn toàn biến mất. Sau đó, kiếm quang của Lạc Thiên Nhất Kiếm dần dần trở nên ảm đạm. Nhưng dù vậy, đám người Độc Cô Chiến Huyền vẫn điên cuồng khống chế, chém về phía Thời Hoàng và Không Hoàng...
Thời Hoàng và Không Hoàng trước đó bị đánh, tổn thương một chút. Cả hai đã biết được uy lực của Lạc Thiên Nhất Kiếm, vội vàng chạy trốn. Cuối cùng bọn họ chỉ bị ảnh hưởng một chút, khiến cho bọn họ lại bị thương nhẹ. Cho đến lúc này, kiếm quang của Lạc Thiên Nhất Kiếm cuối cùng mới chậm rãi tiêu tan.
- Oa...
Đúng vậy, tiêu tan. Toàn bộ Nơi khởi nguồn Nguyên Giới lại trở nên yên tĩnh, nhưng đã bị phá hủy rất nhiều nơi. Đám người Độc Cô gia tất cả đều oa một tiếng, hung hăng phun ra một ngụm máu tươi. Không chỉ như vậy, toàn thân bọn họ đều thấm máu. Dường như vừa rồi bọn họ đã đánh một trận huyết chiến rất lâu vậy.
Chỉ riêng Lạc Thiên Nhất Kiếm, khiến cho bọn họ chịu không nổi áp lực, bị nội thương.
Nhưng không ai sẽ cảm thấy kỳ quái. Lực lượng kinh khủng như vậy, đám người Độc Cô gia không bị thương mới là kỳ quái. Cùng lúc đó, Lạc Thiên Thần Kiếm cũng được Độc Cô Chiến Huyền thu về. Hắn gần như cũng cầm không nổi...
Mãi đến lúc này, cục diện mới xem như là thật sự yên tĩnh. Mọi người mới có thời gian quan sát biến hóa xung quanh.
Đổ nát...
Hiện tại hoàn cảnh chung quanh chỉ có thể sử dụng hai từ đổ nát để hình dung.
Huyền Thiên Binh Trận xung quanh gần như không còn một cái. Được rồi, vẫn còn. Chính bởi vì còn, thoạt nhìn mới giống như đống đổ nát. So với dải đất mảnh vụn Huyên Binh nơi Vu Nhai đến trước kia, thật sự không khá hơn là mấy. Hơn nữa, phần lớn Huyền Thiên Binh Trận còn không phải là do binh khí tạo thành. Chúng giống như cái binh trận rừng trúc kia, cho nên thoạt nhìn càng thêm đổ nát.
Trận pháp Kinh Thiên cũng giống như vậy. Tất cả bị ảnh hưởng biến thành đống đổ nát. Chỉ có tâm trận vẫn còn tồn tại như cũ. Đúng vậy, lấy đám người Vu Nhai làm trung tâm, trong phạm vi mấy trăm dặm, vốn là sáu đại tuyệt địa trận pháp chỉ còn lại một loại là tâm trận.
Còn có một vết cắt thật dài giống như vực sâu. Tuy rằng không sánh bằng vết cắt do Kinh Thiên Nhất Kiếm tạo ra, nhưng cũng đủ khủng khiếp.
Mặt đất chấn động đã đạt đến mức độ gần như người bình thường cũng có thể cảm nhận được. Đúng vậy, bởi vì mặt đất chấn động lại phối hợp với xung quanh đổ nát, điều này hoàn toàn chính là một cảnh tượng ngày tận thế.
- Ta dường như chỉ bảo gia chủ bắn Huyền Thiên Binh Trận cho đổ xuống là được. Đây cũng hơi quá đi?
Khóe miệng Vu Nhai co giật vài cái. A, trong kế hoạch của hắn không phải là càng đổ nát càng tốt. Quá đổ nát, ngươi bảo Huyền Thiên Chân Thần làm sao dám đánh với mình chứ? Lực lượng Huyền Thiên Chân Thần gần như đều thông qua Huyền Thiên Binh Trận để thực hiện. Bản thân hắn mượn thân thể Luyện Khinh Vũ, sức chiến đấu thật sự không cao. Nếu như mình vẫn là Thánh Binh Sư đỉnh phong như lúc mới đi vào có thể còn may, nhưng mình bây giờ là Thần Vương.
Vu Nhai nhìn lại mọi người xung quanh. Bảy đại Thần Hoàng tất cả đều bị thương. Trong đó, đế quốc Huyền Binh và dân Cổ Duệ bị Lạc Thiên Nhất Kiếm chấn thương. Độc Cô gia lại do tự mình chịu không nổi áp lực khủng khiếp của Lạc Thiên Nhất Kiếm nên bị thương.
Nhìn mọi người ai nấy đều bị thương nặng, Vu Nhai tạm thời không nhìn nổi.
- Sớm biết vậy bảo Độc Cô gia chủ không nên phá hỏng Huyền Thiên Binh Trận, mà giết chết năm đại Thần Hoàng thì tốt hơn...
Vu Nhai có chút buồn bực nghĩ. Đương nhiên, đây chỉ là ảo tưởng. Lấy tình huống vừa rồi có thể thấy, nếu như năm đại Thần Hoàng không phải muốn chạy trốn, sợ rằng một người cũng không giết được. Cùng lắm khiến cho bọn họ bị thương nặng.
Không có cách nào, các cao thủ Độc Cô gia khống chế Lạc Thiên Nhất Kiếm cũng tương đối cứng nhắc. Bọn họ thật sự nhận áp lực quá lớn. Trên thực tế, đám người Độc Cô Chiến Huyền đều bị giật mình. Bọn họ căn bản không ngờ được sau khi dẫn động tâm trận của nơi khởi nguồn Nguyên Giới, uy lực của Lạc Thiên Nhất Kiếm bất ngờ đạt được cảnh giới khủng khiếp như thế.
Các Thần Vương và Thần Tướng khác của đế quốc Huyền Binh không bị đặc biệt nhắm vào, ngoại trừ những kẻ xui xẻo ra, những người khác tối đa cũng chỉ bị chấn thương mà thôi. Đương nhiên, phù văn trận do Vu Nhai bố trí ra trước đó cũng đổ nát không chịu nổi, đã không bao vây được những cao thủ này.
Đúng vậy, phù văn trận do Vu Nhai thật vất vả bố đi ra lại chẳng để làm gì.
- Lạc Thiên...
Huyền Thiên Chân Thần không biết từ đâu lại xông ra. Mắt hắn phun lửa. Nếu không phải hắn trốn, nếu không phải trong Huyền Thiên Binh Trận hắn có một truyền tống trận, chỉ sợ hắn cho dù không chết cũng chỉ còn lại nửa cái mạng. Chí ít thân thể Luyện Khinh Vũ nhất định không giữ được.
Chân Thần không thể giữ thân thể bị phá hủy được. Hắn cũng không muốn thân thể thật vất vả mới có được lại bị hủy diệt như vậy.
Phải biết rằng, thân thể này cùng với chuyện tùy tiện phụ thể một người nào đó, thật sự không giống nhau.
Theo Huyền Thiên Chân Thần thấy, bất kỳ người nào của Độc Cô gia cũng không đáng để hắn phải tức giận nghiến răng nghiến lợi. Chỉ có Lạc Thiên Kiếm Linh mới là đại địch của hắn. Bởi vậy sau khi hắn trở về cũng chỉ là phun ra hai chữ Lạc Thiên, biểu tình âm trầm đáng sợ.
Nhưng sau khi Huyền Thiên Chân Thần nói ra hai chữ này, cục diện lúc đó vẫn yên tĩnh.
Ánh mắt mọi người đều nhìn chăm chú vào đám người Độc Cô gia. Lạc Thiên Kiếm Linh cũng không đi ra đáp lời hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.