Đối với địa thế của Kinh Thiên Nguyên Giới thật ra hắn cũng không hiểu lắm, cảm ngộ cũng không sâu khắc.
Dù sao khi đó thực lực của hắn vẫn chỉ là Thiên Binh Sư đỉnh phong màthôi. Vừa rồi, thời điểm hắn từ trên nhìn xuống ao đầm rừng sương, pháthiện bất kể là rừng sương hay đầm lầy trước đó chỉ có ma thú đều có mộttrận pháp. Chỉ là hắn xem hoàn toàn không hiểu.
Nếu không phải trên phương diện trận pháp, hắn vô cùng cường đại, chỉ sợ cũng sẽ không cảm thấy đó là một trận pháp. Không, thậm chí nếu nhưkhông phải thấy được tâm trận thảo nguyên và phù văn trận sa mạc, hắncũng sẽ không ý thức, suy nghĩ về phương diện trận pháp này.
Nhưng ở đây có dân thổ cư đặc biệt tương tự với dân Cổ Duệ. Bọn họ lại không thể rời khỏi rừng sương. Đã rất rõ ràng.
- Có lẽ chỉ sau khi cảm ngộ được địa thế của nơi này, mới có thể giải ra nhiều mê hoặc hơn nữa.
Vu Nhai thì thào tự nói. Đáng tiếc, địa thế của nơi này thật sự quá khókhăn. Lấy thực lực của hắn bây giờ chỉ có thể cảm ngộ được như vậy,khiến hắn buồn bực là chuyện bình thường không có gì lạ. Hắn căn bảncũng không biết nên bắt tay vào làm từ chỗ nào. Có thể khi bay đến vịtrí cao nhất, thấy rõ toàn bộ nơi thần bí mới có khả năng cảm ngộ. Nhưng bầu trời hung hiểm như vậy, làm thế nào để bay đến vị trí cao nhất. Nan giải, thật sự nan giải...
- Có lẽ còn có một biện pháp. Chính là tìm được trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620721/chuong-1796.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.