Xem ra trong thời gian hắn cảm ngộ các Huyền Binh chi tâm khác, đã có Thần Tướng chịu không nổi thử thách của tâm trận.
Nhưng hắn không để ý tới. Trước khi rời đi thảo nguyên, hắn quyết định lại cảm ngộ địa thế của nơi này. Kết quả tất nhiên vẫn vậy, bình thường không có gì lạ.
- A, a...
Sau hai phút, đội ngũ cuối cùng đã rời khỏi thảo nguyên. Không ít người đều đang thở dốc. Thậm chí có người co quắp ngồi dưới đất. Trong lòng mỗi người đều cảm thấy sợ hãi. Lữ Nham và Lý Thân Phách lại nhắm hai mắt, đang tiêu hóa cảm ngộ vừa nhận được.
Vu Nhai có thể cảm giác được, bọn họ cũng không lĩnh ngộ Huyền Binh chi tâm của bọn họ. Thứ này quá khó khăn. Thưng thật ra đạo của bọn họ đã tiến bộ không ít. Cũng giống như các Huyền Binh thánh đạo khác của mình, đạt tới thánh đạo đỉnh phong. Có thể thêm vài lần nữa, bọn họ có lẽ sẽ tiến vào thần đạo. Đúng vậy, thực lực của bọn họ hiện tại cũng chỉ là Thánh Binh Sư cao đoạn mà thôi.
- Mọi người tạm thời ở lại chỗ này nghỉ ngơi một lát, thích ứng một chút. Sa mạc phía trước sẽ càng nguy hiểm hơn. Hiện tại tạm thời không nên rời khỏi thảo nguyên quá năm mươi thước.
Trưởng công chúa lại lên tiếng, nhưng thật ra lại hướng đạo rất tốt. Nàng đang hướng dẫn mọi người làm quen với nơi thần bí, xem có người nào có thể phá giải được nơi thần bí này hay không. Đương nhiên, hiện nay nhìn mọi người như vậy, nàng cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620720/chuong-1795.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.