Chương trước
Chương sau
- Nếu như ta là Thần Binh Sư chân chính, ngươi sớm đã chết. Đương nhiên, hiện tại cũng chỉ tốn thêm chút thời giờ mà thôi.
Vu Nhai ngẩng đầu lên, tự tin nói. Sau khi thời gian thành thần, hắn đã có tự tin có thể hoàn toàn đối mặt với Thần Vương. Có thể những Thần Vương lợi hại thì hắn không có cách nào. Nhưng thật đáng tiếc, bất luận là tứ trưởng lão hay Lan Quân Nhân cũng chỉ mới vào cấp bậc Thần Vương mà thôi.
- Thần Binh Sư?
Tứ trưởng lão bắt được rất chính xác một từ then chốt.
- Không sai, Thần Binh Sư!
Tiếng nói vừa dứt, kiếm bạc màu trắng chợt ra từ trong tay Vu Nhai bắn ra. Đó chính là Thôn Thiên Kiếm. Sau đó hắn lại nói:
- Đương nhiên, ta bây giờ còn chưa phải là Thần Binh Sư. Mới chỉ là chuẩn Thần Binh Sư. Nhưng để giết ngươi, như vậy là đủ rồi... Lục Thiên Nhất Thức, Cơ Sở Sát!
Chỉ vừa dứt lời, Vu Nhai lập tức huy động thần đạo không gian, mang theo sát ý điên cuồng đâm về phía tứ trưởng lão.
- Kiếm đạo thành thần. Tiểu tử, ngươi là ai?
- Người chết căn bản không cần biết ta là ai.
Vu Nhai bá đạo nói:
- Lục Thiên Nhị Thức, Tiến Giai Sát!
Mang theo Thôn Thiên Kiếm, phát ra kiếm ý Lục Thiên, chém ra tuyệt kỹ Lục Thiên Thần Kiếm. Hiện tại phương thức chiến đấu Vu Nhai quen thuộc nhất vẫn là Thí Thần Tuyệt. Dù sao hắn hóa thân thành Vu Thuấn trong thời gian dài như vậy, các loại tuyệt kỹ đã sớm thành thạo, không đơn thuần là được truyền thừa nữa. Nhưng Thí Thần Ma Nhận còn chưa đủ cường đại. Lấy thực lực của hắn bây giờ muốn giết chết cấp Thần Vương vẫn đặc biệt khó khăn.
Bởi vậy, Vu Nhai lấy ra Thôn Thiên Kiếm mạnh nhất.
Chỉ có điều hắn dùng chính là kiếm kỹ Lục Thiên. Bởi vì Thôn Thiên Kiếm cắn nuốt thanh Lục Thiên Thần Kiếm gãy, không chỉ kiếm ý, ngay cả tuyệt kỹ cũng truyền thừa xuống. Kiếm kỹ Lục Thiên không phải là đại chiêu và tiêu hao lớn như kiếm kỹ của Thôn Thiên Kiếm. Trong đó rất nhiều thứ là nền tảng. Bởi vì đó là kiếm giết người. Giết người căn bản không cần chiêu thức quá khủng khiếp. Chỉ cần nhanh, độc, chuẩn...
Kiếm kỹ Lục Thiên liền thể hiện ba chữ này đến mức đỉnh phong nhất.
Đương nhiên, trong đó rất nhiều kỹ xảo vẫn vô cùng đặc biệt khó khăn. Người bình thường căn bản sẽ không thể học được. Nhưng Vu Nhai có nền tảng của Thí Thần Tuyệt. Còn có rất nhiều cơ sở giết người khác. Lại thêm truyền thừa, sử dụng thuận buồm xuôi gió.
Tứ trưởng lão cảm nhận được xung quanh có sát ý nồng đậm bạo phát. Hắn căn bản cũng không dám để tiểu tử này gần người. Ma lực phong hệ cấp Thần Vương đươc kéo tới mức cao nhất, lơ lửng kéo dài khoảng cách với Vu Nhai. Tốc độ kia nhanh tới mức không nhìn thấy bóng dáng, thậm chí không ngừng phản kích cũng bắt đầu chiếm ưu thế. Phong nhận đơn giản nhất có thể làm cho Vu Nhai vô cùng chật vật. Sự chênh lệch giữa Thần Vương cùng Chuẩn Thần vẫn rất lớn.
Nhưng Vu Nhai không phải chỉ có kiếm kỹ Lục Thiên. Hắn vẫn có hai loại lực lượng khủng khiếp thời gian và không gian đã thành thần. Chỉ bởi vì thời gian quá gấp không thể vận dụng tốt mà thôi. Hiện tại hắn dung hợp hai loại lực lượng này vào thân pháp của hắn.
Tính chất nhảy không gian, tính chất quỷ dị của thời gian bắt đầu dung hợp từng chút một. Bước chân của Vu Nhai đầy quỷ dị khó hiểu. Càng lúc càng quỷ dị, càng lúc càng luyện thuần thục. Các kỹ năng giết người của Vu Nhai trước đây không ngừng dung hợp vào, sau đó quay lại công kích tứ trưởng lão. Càng lúc hắn càng bớt chật vật hơn. Theo thời gian trôi qua, hắn càng lúc càng thuận buồm xuôi gió. Sau đó, không chỉ là không gian và thời gian, ngay cả thần đạo nguyên tố khác cũng dần dần bị hắn dung hợp vào. Từ từ, hắn đã tìm được tiết tấu phản kích...
Đúng vậy, các loại nguyên tố thành thần của Vu Nhai không phải là ma pháp, mà dung hợp vào trong các loại tuyệt kỹ của hắn.
- Lục Thiên Tam Thức, Cao Giai Sát!
Vu Nhai hết lần này tới lần khác phát động công kích. Hắn đã bắt được thân ảnh tứ trưởng lão.
Ầm ầm ầm...
Đương nhiên, hắn bẫn bị tứ trưởng lão đỡ được. Nhưng càng đánh tứ trưởng lão càng kinh sợ. Đặc biệt trong nháy mắt khi bị Vu Nhai bắt được. Toàn thân hắn gần như toát mồ hôi lạnh. Đã bao lâu rồi, hắn không có cảm giác này? Bây giờ không phải là thời điểm suy nghĩ đề điều này. Hắn càng kinh sợ chính là loại người trẻ tuổi làm sao có thể kinh khủng như vậy. Thiên phú không ngừng cường đại hơn, đến mức không có cách nào hình dung được. Kinh nghiệm chiến đấu cũng khiến cho người suy sụp. Đây tuyệt đối không phải một tiểu quỷ không có tiếng tăm gì có thể có được. Nhưng ở trong ấn tượng của hắn căn bản không có người này.
- Không đúng, tồn tại thiên phú nghịch thiên như vậy, kinh nghiệm chiến đấu nghịch thiên như vậy, gan dạ sáng suốt nghịch thiên như vậy, có thể khiêu chiến vượt cấp như vậy, còn dùng kiếm, còn là Huyền Binh Giả. Hình như toàn bộ đại lục Thần Huyền chỉ có một người có thể nắm giữ...
Cuối cùng, tứ trưởng lão nghĩ tới điều gì, không biết vì sao trong lòng hắn run rẩy, nhìn chằm chằm vào Vu Nhai. Sau khi ném ra một ma pháp toàn phong đao, mới kinh ngạc nghi ngờ không thôi quát:
- Ta biết ngươi là ai. Ngươi là Vu Nhai của Bách Tộc Loạn Địa!
- Ta chính là Vu Nhai...
Thời điểm Vu Nhai quyết định toàn lực ứng phó, đã biết thân phận của hắn khẳng định không gạt được nữa. Chỉ có điều không có vấn đề gì. Giết người này sẽ không sợ mọi người đều biết. Bây giờ còn chưa phải là thời điểm để lộ thân phận. Nói chung, người này nhất định phải chết.
Không có bất kỳ dao động nào, hắn xông qua.
Hắn không hề dao động, nhưng tứ trưởng lão lại dao động. Những lời đồn đại về Vu Nhai, hắn đã nghe quá nhiều. Lấy thân phận của hắn, lấy thân phận phản bội đế quốc Ma Pháp, hắn càng hiểu rõ hơn. Thanh Mộc Thần Vương chết, Hắc Nguyệt Thần Vương mất tích, mười mấy Thần Tướng toàn diệt. Lam Sương Thần Vương cũng bị hắn làm cho phải bỏ chạy khỏi chiến trường. Chủ yếu nhất là bảy đạo Kinh Thiên Nhất Kiếm cũng không có cách nào giết chết hắn.
Mấy điều này khiến hắn vô cùng chấn động.
Mặc dù hắn là Thần Vương, thời điểm đối mặt với nhân vật quật khởi cường thế trong lời đồn đại như Vu Nhai, trong lòng vẫn không nhịn được thầm run rẩy. Ngay cả Chân Thần dân Cổ Duệ cũng không giải quyết được tiểu tử này. Bởi vậy, trong nháy mắt này, khí thế của hắn thoáng trở nên yếu đi.
- A...
Chính vì khí thế của hắn yếu đí, cũng khiến cho phòng ngự của hắn không còn hoàn mỹ như trước nữa. Chỉ một chút không hoàn mỹ này lại trực tiếp bị Vu Nhai bắt được, sau đó đâm một kiếm. Đương nhiên, một kiếm này không gây cho hắn bao nhiêu tổn thương, nhưng lại làm cho hắn càng sợ hơn. Thật may hắn là nhân vật cấp Thần Vương, rất nhanh đã điều chỉnh tâm tình xong. Đáng tiếc đã quá muộn. Vu Nhai hoàn toàn thích ứng được với các loại nguyên tố thần đạo.
- A a a...
Đến phiên Vu Nhai tấn công. Mỗi kiếm đều vô cùng sắc bén. Mỗi kiếm đều mang theo một đạo sát ý đánh về phía mặt đất. Đám người phía dưới cũng cảm giác được lực lượng này. Mỗi người đều run rẩy nhìn lên khoảng không. Nhưng bởi vì trong mê huyễn, bọn họ cảm giác được nhưng lại không nhìn thấy được.
- Cuộc chiến của Thần Vương. Là ai vậy?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.