- Được rồi, phối hợp với mọi người ngăn cản lão bà này, để Vưu Y Nhi không bị thương tổn. Vậy hẳn không có vấn đề chứ?
Nếu hai vị Thần Vương đối diện không biết nên làm cái gì, vậy Vu Nhai cũng rất hiểu ý người, giúp bọn họ nghĩ hộ. Trong lòng hắn không nhịn được thở dài. Tiểu Hắc thật đúng là con mẹ nó thần thú nghịch thiên. Tốc độ thăng cấp quá kinh khủng. Chủ yếu nhất là thần thú không gian như nó, sợ rằng mê huyễn chi địa này muốn căn bản cũng không ngăn cản được nó. Phải biết rằng vừa rồi chỉ trong chớp mắt, nó đã từ nơi thuộc tính không gian đến này.
Thậm chí nó còn không chịu bất kỳ ảnh hưởng nào của mê huyễn.
- Giao cho ta là được.
Tiểu Hắc trừng mắt với lão bà Lan Quân Nhân kia, đầy khí phách, sử dụng móng vuốt vỗ ngực. Nếu như không phải giọng nói quá mức trẻ con vậy còn uy phong hơn nhiều.
- Như vậy, giết...
Vu Nhai nhận được lời hứa hẹn của Tiểu Hắc, ánh mắt không chút do dự rơi vào trên người tứ trưởng lão. Sau đó trong nháy mắt hắn đã biến mất. Hắn huy động lực lượng không gian, lấy cung làm đao kéo dài nguyên tố thời gian khủng khiếp, trực tiếp cắt về phía tứ trưởng lão.
Từ trước đến nay tứ trưởng lão cũng không nghĩ tới tiểu tử yêu nghiệt này lại dám chủ động xuất kích. Tồn tại cao cao tại thượng giống như bọn họ, đã cao cao tại thượng quá lâu, trên phương diện ý thức hắn đã sớm cho rằng mình ở trên cao nhìn xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620584/chuong-1659.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.