- Cái này...
Ánh mắt của mọi người lại nhìn về phía Lan Quân Hi.
- Ngụy Linh, ngươi cảm thấy chúng ta còn có cơ hội có thể đi Ma Uyên không?
Lan Quân Hi làm gì còn có chủ ý gì, lại hỏi lại. Hiện tại nàng cũngkhông ý thức được hóa ra nàng cũng cần dựa vào người khác. Đương nhiên,nàng cũng nghĩ đến mục tiêu của Ngụy Linh là ma kiếm trong Ma Uyên vàNguyệt Lâm Sa, mới hỏi câu này.
- Đương nhiên là có cơ hội. Chỉ có điều, ở sâu trong ma pháp trận nàyrốt cuộc có Ma Uyên hay không còn không biết. Có lẽ là tử vực.
Vu Nhai cười nhạt. Mọi người nghiêm túc gật đầu, vẫn nhìn Vu Nhai, hivọng hắn có thể chỉ cho bọn họ một con đường sang. Đúng vào lúc này, VuNhai hít một hơi thật sâu nói:
- Ta có thể dẫn các ngươi đi Ma Uyên thậm chí là ra ngoài... Đúng vậy,lát nữa ta sẽ có biện pháp có thể quyết định là tiến vào hay đi ra. Hiện tại, ta có một điều kiện. Một điều kiện chí ít bảo đảm các ngươi có cơhội sống sót.
- Điều kiện gì?
- Rất đơn giản, chính là muốn ta có toàn quyền chỉ huy các ngươi.
Vu Nhai đột nhiên mở mắt nói.
- Toàn quyền chỉ huy?
Mọi người còn có chút mờ mịt.
- Nói đúng hơn là, ta muốn trở thành tổng chỉ huy của bốn đội ngũ ThanhMôn. Trong thời gian kế tiếp, các ngươi phải nghe theo ta vô điều kiện.Cho dù ta bảo các ngươi đi tìm chết, các ngươi cũng phải đi chết.
Vu Nhai lạnh lùng nói.
- Cái gì, sao có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620535/chuong-1610.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.