Trong nháy mắt, đám ngườiThanh Môn nổi giận. Hiện tại là lúc nào, người này còn ở nơi này nóimát. Đồng thời, không biết từ lúc nào Đặc Lai Nhĩ đã từ bên trong lều đi ra, thâm trầm nhìn chằm chằm vào hắn.
Tuy rằng trước đó, hắn nhận định gia hỏa Ngụy Linh này là người tốt,cũng không đại biểu là có thiện cảm. Đặc biệt là khi nghe được lời giahỏa này nói.
- Không phải là kích bác gây ly gián. Chẳng qua là nói cho mọi người một phương pháp đối phó với tình trạng phát điên mà thôi.
Vu Nhai nói xong, sau khi lười để ý tới biểu tình của đám người xungquanh khi nghe hắn nói câu thứ hai, trực tiếp đi về phía vong linh huynh hỏi:
- Xem có chuyện gì xảy ra không?
Trong nháy mắt, vô số khó chịu thậm chí mắng hắn liền dừng lại
Hiện tại bọn họ mới nhớ ra, gia hỏa kia cùng một nhóm với pháp sư vong linh đã cứu bọn họ.
- Nhất định là bởi vì ma pháp trận này. Hơn nữa ta ta cảm giác bị ngườikhác nhằm vào. Đám người phát điên không ngừng đuổi theo hướng này,thỉnh thoảng sẽ tiêu hao lực lượng của chúng ta. Chắc hẳn không phải làcố gắng hết sức đối phó với Thanh Môn, mà chỉ cần là đội ngũ nào tươngđối mạnh sẽ bị nhằm vào. Hình như, người giật giây ma pháp trận muốn tất cả mọi người đều chết.
Vong linh huynh cũng không để ý đến người khác. Nhìn thấy Vu Nhai, hắn rất tự nhiên giải thích chuyện hắn phát hiện được.
- Cái gì...
Đám người Thanh Môn nghe được vong linh huynh nói vậy, đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620534/chuong-1609.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.