- Đúng rồi. Hoàng hậu tiền bối, nếu như tiền bối không xuất hiện, chẳng khác nào lại cho ta một vấn đề khó khăn không nhỏ. Ta phải làm thế nào mới có thể đi vào gia tộc Lan Quân thần bí của tiền bối đây? Hơn nữa rất có khả năng, chúng ta còn phải lẻn vào trong mộ địa của người ta.
Vu Nhai đột nhiên nói.
- Ngươi đã đáp ứng giúp ta hoàn thành nguyện vọng.
Hoàng hậu tiền bối khẽ cười nói.
Vu Nhai bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ. Hắn vốn cho rằng đây là nguyện vọng rất đơn giản. Nhưng hiện tại hình như không dễ dàng hơn so với chuyện tìm được Nguyệt Lâm Sa là mấy. Hắn theo bản năng nhìn về phía Lan Quân Hi.
Hắc hắc, xem ra đành phải bắt đầu xuống tay từ trên người nữ nhân này.
Đương nhiên, hoàng hậu tiền bối chỉ nói là có khả năng vĩnh viễn không xuất hiện, cũng không nói là tuyệt đối không xuất hiện...
- Tiểu tử, ngươi đã có nhiều nữ nhân như vậy, cũng không nên đánh chủ ý vào hậu bối của ta.
Hoàng hậu tiền bối vừa nhìn thấy Vu Nhai lộ ra ánh mắt thô tục kia, nàng lập tức lên tiếng cảnh cáo. Điều này khiến Vu Nhai dở khóc dở cười. Hắn chỉ theo thói quen lộ ra ánh mắt thô tục như vậy thôi, có được hay không?
- Các ngươi nguyện ý trở thành một phần tử của Thanh Môn không?
Ngay trong lúc Vu Nhai cùng hoàng hậu tiền bối trao đổi với nhau, Lan Quân Hi nhìn đám dân nghèo nói. Bộ dạng nàng lại biến thành dáng vẻ tươi cười hòa ái. Tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620515/chuong-1590.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.