ền phức như vậy. Cái gì mà cảm ơn với không cảm ơn chứ? Chúng ta cùng các người ở lại quảng trường này ăn chút điểm tâm là được.
Lan Quân Hi nghe Tô Lôi nói vậy, không tiếp tục nhìn Vu Nhai nữa, màsảng khoái đáp ứng. Nàng nói như vậy cũng khiến Tô Lôi ngây người. Nàngcăn bản chưa từng nghĩ tới, Lan Quân Hi một nhân vật lớn như vậy sẽ ởlại. Có thể chạy tới cứu bọn họ đã khiến bọn họ vô vàn cảm ơn rồi.
Theo Tô Lôi, Lan Quân Hi chắc là cảm thấy không thoải mái đối với quậnchúa Nguyệt Ninh Á, mới tới cứu người. Nàng cùng mình và đám dân nghèoxung quanh chắc là người của hai thế giới mới phải, làm sao có thể hạthấp thân phận ở lại được?
- Cảm ơn tiểu thư Lan Quân đã nể mặt. Chỉ có điều những điểm tâm này thật sự có chút sơ sài. Nếu không để ta. . .
Đạt Mộc gia gia cũng cảm thấy được sủng mà kinh, vội vàng nhảy ra nói.Trong xóm nghèo này cũng chỉ có nhà hắn miễn cưỡng có thể chiêu đãi LanQuân Hi. Nhưng hắn còn chưa dứt lời lại bị Lan Quân Hi cắt ngang. Nghenàng nói:
- Không cần phiền toái. Điểm tâm có tốt hay không cũng không sao. Chỉcần là thứ bái tế Hoàng hậu nương nương, ta đều ăn được. Đây đại biểucho tấm lòng của các ngươi.
Mọi người lại sửng sốt trước lời nàng nói, trợn trừng mắt nhìn nàng, không rõ nàng nói vậy là có ý gì.
- Ha ha, thật ra ta cũng là người thờ phụng Hoàng hậu nương nương. Nóithật, lần này chúng ta tới cũng không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620514/chuong-1589.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.