Chương trước
Chương sau
Nguyệt Cổ cười nói:
- Được thần của ngươi bồi dưỡng nhiều năm mà chỉ có chút thực lực ấy?
- Ta chỉ có chút thực lực, ta . . .
Ứng thiếu soái lên tiếng:
- Chiến hoàng tử đừng so đo với kẻ phản thần, việc chính quan trọng hơn. Hoàng tử chỉ cần biết ngươi có được huyết mạch cao quý nhất, là ThúNhân hoàng tử thì được rồi. Nguyệt Cổ chỉ là tên hề, chờ nguyên Thú Nhân tộc thuộc về thần của ta thì kẻ phản thần như vậy mặc cho hoàng tửthích giết sao chẳng được?
Nếu cứ để Nguyệt Cổ, Lai Nhân Chiến đánh nhau tiếp không biết sẽ kéo dài tới khi nào. Bọn họ vốn không định đấu đơn, nếu có thể thì giết NguyệtCổ là tốt nhất, vậy thì có thể chấn nhiếp nguyên Thú Nhân tộc, đám người ủng hộ gã. Nhưng Lai Nhân Chiến không giết Nguyệt Cổ được, cứ tiếp tụcđánh nhau chỉ lãng phí thời gian.
Tuy Lai Nhân Chiến rất muốn đánh nhưng nghĩ đến Thanh Mộc hoàng tử dặn dò, gã không dám trái lời.
- Đúng vậy! Nguyệt Cổ, bản vương tử tạm thời không so đo với ngươi.
Lai Nhân Chiến quay sang nói với Lai Nhân Vô Hám tướng quân:
- Tướng quân cũng nhìn thấy mới rồi ta sử dụng chiến kỹ gì, cũng đã thấy mặt mũi của ta. Ngươi nên xác định ta chính là Lai Nhân Chiến, hoàng tử vĩ đại nhất của các ngươi, là Thú Nhân vương tương lai!
Nguyệt Cổ mỉa mai đến cùng:
- Thú Nhân vương giống con chó sao?
- Ta vẫn nói câu cũ, chỉ cần ngươi chứng minh sẽ không đầu phục Cổ Duệchi dân như một con chó thì ngươi chính là Thú Nhân vương tương lai, tathậm chí khiến toàn Ngân Nguyệt lang nhân tộc ủng hộ ngươi.
Lúc trước khi Cổ Duệ chi dân định thua mua Nguyệt Cổ thì gã đã đoán được ngày này sẽ xảy ra.
Khi ấy Nguyệt Cổ sú chết, vì gã không đi theo Cổ Duệ chi dân, không bịlừa gạt, càng không trúng sức mạnh hắc chú của bọn họ. Nguyệt Cổ dựa vào trí tuệ, năng lượng cường đại trong cơ thể sống sót.
Cho đến nay Cổ Duệ chi dân còn tưởng đâu Nguyệt Cổ không biết từng bị bọn họ thu mua, nhưng gã nhớ rõ ràng.
Như mượn kiếm huynh bị sức mạnh hắc chú xóa ký ức còn Vu Nhai thì đốikháng được, Nguyệt Cổ cũng có thể. Trên đời không chỉ một mìn h Vu Nhailà cường giả thiên tài, trong Thần Huyền đại lục có đầy rây thiên tài.
Lúc trước khi Cổ Duệ chi dân buông xuống Cổ Duệ chi dân không biết người thu mua, lừa gạt thậm chí dụ dỗ gã chính là Cổ Duệ chi dân, còn tưởngđâu là thế lực bí ẩn gì hay hai đế quốc. Khi Cổ Duệ chi dân chính thứcgiáng xuống, mọi chuyện rộng thoáng trong lòng Nguyệt Cổ, gã còn đoán ra nguyên nhân Lai Nhân Chiến mất tích.
Khi đó Nguyệt Cổ không cách nào nói gì được, trời biết trong Thú Nhân tộc có gián điệp của Cổ Duệ chi dân không?
Nếu có thì Nguyệt Cổ biết mấy bí mật kia chỉ còn đường chết.
Nguyệt Cổ âm thầm chuẩn bị, tiếc rằng bị gò bó trong Thú Nhân tộc nên gã không làm được gì nhiều. Điều Nguyệt Cổ có thể làm là nâng cao thựclực, cố gắng lôi kéo, bồi dưỡng thế lực của mình. Nguyệt Cổ phải nhanhchóng chiếm địa vị nặng ký trong Thú Nhân tộc mới có quyền nói chuyện.
Nguyệt Cổ có thể áp đảo sư nhân, trở thành người thừa kết Thú Nhân vương cũng là nhờ công những chuẩn bị trên.
Lai Nhân Vô Hám tướng quân hoang mang, gã không biết nên làm sao.
Lúc này có tiếng vỗ tay vang lên trong không khí đông cứng.
Bốp bốp bốp!
Thanh Mộc hoàng tử dẫn theo đội Cổ Duệ chi dân chậm rãi đến Thú Vương yếu tắc, người vỗ tay là gã.
Vu Nhai hiệu Mộc Nguy đi theo đội đến nơi, hắn đứng một bên xem kịch.
Thanh Mộc hoàng tử nói thẳng:
- Nguyệt Cổ đúng không? Ngươi không đại biểu được Thú Nhân tộc, vậy nênhãy đứng qua một bên trước. Bây giờ ta chỉ muốn nói người trước mắtchính là Lai Nhân Chiến, hoàng tử của Thú Nhân tộc các ngươi. Thần Duệchi tộc ta muốn nâng hắn trở thành Thú Nhân vương!
Thanh Mộc hoàng tử rất ghét có thanh niên nào lợi hại hơn mình, thực lực của Nguyệt Cổ khiến tim gã đập nhanh dâng lên ghen ghét nên giọng điệugai góc.
Nguyệt Cổ lạnh lùng nhìn đám người:
- Cổ Duệ chi dân?
Mộc Nguy âm trầm nói:
- Vừa rồi đã nói với ngươi bao nhiêu lần, chúng ta là thần duệ, Thần Duệ chi tộc. Ta đã bảo ngươi tránh sang một bên, còn dám nói thêm câu nàolà ta sẽ xử tử ngươi!
Trong mắt Thanh Mộc hoàng tử tràn ngập sát khí.
Không nói đến thực lực của Nguyệt Cổ khiến Thanh Mộc hoàng tử kiêng dè, chỉ nói gã làm cản trở kế hoạch Cổ Duệ chi dân.
- Cổ Duệ . . .
Thanh Mộc hoàng tử thấy môi Nguyệt Cổ mấp máy thì phất tay quát to:
- Giết hắn!
Hai bóng người nhanh chóng vọt hướng Nguyệt Cổ, tốc độ nhanh kinh khủng. Nguyệt Cổ còn rất trẻ, thực lực không thể dánh đồng với thánh giai caođoạn, huống chi có đến hai đối thủ. Vang tiếng nổ điếc tai, Nguyệt Cổ bị hai cao thủ đánh bay ra Thú Vương yếu tắc, bóng áo trắng đập mạnh vàomột ngọn núi to sau lưng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Núi lớn sụp đổ, đá lăn lông lốc. Không biết Nguyệt Cổ chết hay sống, tuy nhiên xác suất sống sót rất cao nhìn hai cao thủ Cổ Duệ chi dân địnhtiếp tục truy kích liền biết. Bọn họ thật sự muốn giết chết Nguyệt Cổkhông còn mẩu xương.
Lúc này một bóng vàng chặn lại đường đi của hai cao thủ Cổ Duệ chi dân.
- Dừng tay, các ngươi dám giết người trong Thú Nhân tộc ta?
Đó là Lai Nhân Vô Hám tướng quân. Có thể làm tướng quân trong Thú Vươngyếu tắc tất nhiên là thực lực mạnh mẽ, dư sức ngăn hai cao thủ Cổ Duệchi dân. Lai Nhân Vô Hám tướng quân còn có chút vinh diệu Thú Nhân tộc,không cho Cổ Duệ chi dân giết người tại đây, nếu không Nguyệt Cổ sẽ dữnhiều lành ít.
Vu Nhai thở phào. Vu Nhai không có nhiều ấn tượng với Nguyệt Cổ, hoàntoàn không tiếp xúc trong công hội lữ giả. Tuy nhiên Vu Nhai rất khâmphục biểu hiện vừa rồi của người sói này, Nguyệt Cổ sẽ giúp ích rất lớncho kế hoạch vua bách tộc. Nếu tướng quân sư nhân không ngăn cản thì'Cường giả mạnh nhất thế hệ trẻ Thanh Mộc thần tộc' cũng sẽ ngăn lại.
Thanh Mộc hoàng tử vẫn rất bá đạo nói:
- Cổ Duệ chi dân chúng ta muốn giết người ở đâu thì giết chỗ đó, dám ngăn cản chúng ta chỉ có một con đường chết!
Cổ Duệ chi dân không có ý định dùng ngôn ngữ thu phục Thú Nhân tộc mà là chinh phục bằng vũ lực, dùng lực lượng thúc đẩy bách tộc loạn địa đầuphục. Cổ Duệ chi dân cũng biết hoàn toàn dùng sức mạnh trấn áp là khôngđược, nên mỗi đại chủng tộc đều có một quyền quý trẻ tuổi từng rất quantrọng trong tộc, đây là bậc thang cho các chủng tộc dễ nổi khùng, chútrọng mặt mũi.
Cổ Duệ chi dân biết không thể ép buộc gắt gao.
Cổ Duệ chi dân không sợ tộc ngọc thạch câu phần nhưng sẽ thiếu nhiều trợ thủ, càng khiến nhân loại bình thường tìm được cơ hội phản kích. Bâygiờ Cổ Duệ chi dân phải lo lắng rất nhiều mặt.
Thanh Mộc hoàng tử làm như kế hoạch, không ép gắt gao mà mỉm cười nói:
- Đương nhiên nếu là Lai Nhân Vô Hám tướng quân cầu tình thì chúng ta sẽ suy nghĩ tha mạng cho hắn. Nhưng thật sự muốn tha cho một con chó sănnho nhỏ sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.