Vu Nhai buồn bực, Xích Thố, Khắc Liệt Luân Tư cũng bực mình. Bà nội cha nó, sau này phải cố gắng trở thành thần binh, nếu không thì sau này sẽ bị đè chết. Xích Thố mới đầu vào Độc Cô Cửu Diệp rất là kiêu ngạo, bây giờ càng lúc càng thấp cổ bé họng. Lúc Vu Nhai còn nhỏ yếu bọn họ bị sử dụng như vật dự bị, hiện thực quá tàn khốc.
- Được rồi, mục tiêu sau này của ta chính là thần binh, đi.
Thôn Thiên kiếm chợt lên tiếng:
- Để Đại Địa chi thuẫn lại.
- Để lại?
Thôn Thiên kiếm không chút nể mặt Vu Nhai nói thẳng:
- Ngươi muốn thấy điện chủ Huyền Thần điện, trưởng lão thiên binh sư tập thể xuất quan thì cứ mang nó đi.
- Nhưng mà . . .
Thôn Thiên kiếm đề nghị:
- Ngươi bỏ nó lại đây, sau đó tham gia kế hoạch thần binh hoặc tìm cách quang minh chính đại vào một lần, sau đó ngươi sẽ trở thành song huyền binh giả.
Điều này làm mắt Vu Nhai sáng lên.
- Nói vậy là ta có thể quang minh chính đại trở thành tam huyền binh giả, tứ huyền binh giả . . .
Thôn Thiên kiếm tiếp tục thẳng thừng đả kích Vu Nhai:
- Đương nhiên có thể, sau đó ngươi sẽ bị lột da rút xương, nhìn xem ngươi là giống loài gì.
Cuối cùng Vu Nhai đành ném Đại Địa chi thuẫn trở về chỗ cũ, thậm chí không có cơ hội nghiên cứu nó. Thôn Thiên kiếm đào lỗ kéo hắn đi. Vu Nhai thầm thề trong lòng phải tìm cách không để Thôn Thiên kiếm xem thường nữa.
Vu Nhai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619634/chuong-709.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.