- Sao thôi được? Ta đã hứa với ngươi là nhất định sẽ tranh thủ giúp ngươi. Kỵ sĩ chính thức không được nhưng ít nhất phải giành được danh hiệu 'thần binh mạnh nhât'. Hơn nữa lão tử thích nhất là đánh kỵ sĩ chính thức tơi bời, ta hy vọng nhà ngươi không phải kỵ sĩ chính thức sẽ đánh đám kỵ sĩ chính thức kia thành đầu heo. Tốt nhất là khiến chúng phá tượng, để xem còn giữ hình tượng được không?
Hạng giáo quan tức điên, nhưng đừng nói gã còn đứng trong tù, dù gã ra ngoài cũng không có cách nào. Hạng giáo quan nóng nảy như kiến bò chảo nóng.
- Phải rồi Vu tiểu tử, ngươi có thể đi tìm thất hoàng tử, có lẽ hắn sẽ giúp được ngươi.
Vu Nhai vội lắc đầu, nói:
- Ta không muốn bị trói buộc.
Thất hoàng tử đang chờ Vu Nhai đến cửa xin giúp, nhân tình này không dễ cho qua. Bán mạng cho Thất hoàng tử? Vu Nhai không ngốc như thế.
Hạng giáo quan cảm thán rằng:
- Ài, như ta, như lão Yến, như ngươi thật là nửa bước khó đi trong thế giới này.
Nếu không phải Yến đại nhân, cả đám không ham quyền thế thì làm sao bị phái đi Bắc Đầu hành tỉnh? Những người này kiêu ngạo, bọn họ sẽ không vì bất cứ chuyện gì mà buông bỏ nguyên tắc, có thể khiến bọn họ leo lên đỉnh chỉ có vũ lực cường đại.
Con đường bọn họ đi đầy chông gai hơn bất cứ ai. Không phải họ không hiểu đạo lý xu lợi nịnh hót, chẳng qua họ khinh thường không làm.
Vu Nhai hơi khác với bọn họ, ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619620/chuong-695.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.