Thứ Tiểu Hắc rất muốn có chắc chắn không tệ, vội kêu đám thị tòng đi lên lấy. Nhóm thị tòng đã chết lặng với Vu Nhai lòng tham không đáy, cứng ngắc lấy hộp gỗ cổ kính xuống đưa cho hắn.
Vu Nhai mở hộp ra, con ngươi co rút:
- Đây là . . .
Vu Nhai cảm giác mùi vị quen thuộc nhưng ngửi kỹ lại không có gì. Đây là thứ gì? Trước mắt Vu Nhai chỉ có một cái hộp trông như hạch đào, đen thui, phát ra cảm giác bí ẩn mãnh liệt.
Ngay khi Vu Nhai mở ra thì Tiểu Hắc rú lên, Thí Thần Ma Nhẫn rung lắc bần bật.
Vu Nhai lờ mờ đoán được nó là gì, mặt không biểu tình hỏi thị tòng:
- Xin hỏi đây là cái gì?
Thị tòng đáp:
- Ta cũng không biết, khi ta tới nơi này công tác đã thấy nó ở đó. Có lẽ chưởng quầy của ta biết, để ta tìm người đến.
Thị tòng nhanh chóng chạy đi tìm chưởng qầy. Vốn nên là chưởng quầy chiêu đãi Vu Nhai, nhưng gã không chịu nổi biểu hiện nhà quê lòng tham không đáy của hắn nên chối là mệt người.
Chưởng quầy đến, khi gã thấy thứ đó thì lắc đầu nguầy nguậy, giải thích là từ khi gã tới tiệm này công tác đã có nó, vẫn không bán đi. Nghe nói lão bản cũ đấu giá mua về, vốn nghĩ thứ không ai biết có lẽ là đồ tốt, nhưng mấy chục năm qua đi vẫn không người biết.
Tư Mã Tường có đến xem, thậm chí nghiên cứu nhưng không ra điều gì.
- Ta lấy nó được không?
Lòng Vu Nhai máy động, nghe chưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619605/chuong-680.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.