Thất hoàng tử thản nhiên nói:
- Mặc kệ ngươi là ai, có mục đích gì, co phải là người của Độc Cô gia không, có đúng là đệ tử của Liễu đại sư không, hôm nay đến Ngự Hương viên tức là bằng hữu của ta. Đã là bằng hữu thì xin ngươi hãy giải phù văn cho Liễu Mị Nhi đi.
Thất hoàng tử muốn dùng sức hấp dẫn nhân cách chin hphục Vu Nhai, xem hắn là bằng hữu rồi lại toát ra khí chất hoàng gia.
Vu Nhai phớt lờ Thất hoàng tử, hắn chìm trong linh cảm.
Cơ mặt Thất hoàng tử co giật, thầm nghĩ:
- Cái tên này đúng là người của Độc Cô gia, chỉ Độc Cô gia mới dám ngang nhiên phớt lờ hoàng tử ngay trước mặt hoàng tử. May mắn tính tình mình tốt, muốn nhìn xem phản ứng iiếp theo của hắn là gì để đặt ra kế hoạch thu phục hắn, nếu không thật sự muốn kêu người đập bẹp hắn cho rồi.
Thất hoàng tử không để bụng nhưng không có nghĩa là người khác cũng rộng rãi như vậy.
- Thất hoàng tử đang nói chuyện với ngươi!
Vu Nhai tỉnh táo lại, nhảy xuống bàn, cười nói:
- Thất hoàng tử quá lo, ta chỉ cảm thấy sư muội của ta quá điêu ngoa, tự kiêu nên cố ý cho nàng ăn chút đau khổ.
Liễu Mị Nhi tức giận quát:
- Ai là sư muội của ngươi?
Nhưng Liễu Mị Nhi mãi mà không giải được phù văn trận kỳ lạ, nàng rất tức giận.
- Mới rồi là ai vui vẻ kêu ta là sư huynh?
Vu Nhai cười gian nói:
- Nhào, lại kêu một tiếng Nhai sư huynh thì ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619570/chuong-645.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.