Vu Nhai lạnh nhạt nói:
- Mỏi mắt mong chờ.
Vu Nhai nhìn trái nhìn phải, không thèm để Liễu Mị Nhi vào mắt.
Vu Nhai nói:
- Xin lỗi, tránh ra một chút được không? Ta đói bụng, chỗ của ngươi có chân gà nướng ta thích nhất.
- Khốn kiếp, lúc này ngươi còn có rảnh ăn uống? Ngươi chết chắc!
Liễu Mị Nhi nhìn Vu Nhai nhàn nhã thì rất tức giận.
Liễu Mị Nhi thầm nghĩ:
- Tiểu tử này đang khinh thương mình sao? Chỉ bằng phù văn nhập môn của hắn? Ghét nhất là kiểu người cà lơ phất phơ như vậy!
Trầm Lâm Trúc là điển hình bị Liễu Mị Nhi ghét.
Trong khi nói chuyện Liễu Mị Nhi đã hành động. Giống như Vu Nhai vừa rồi, phù văn tỏa sáng, từng phù văn bay vào tay Liễu Mị Nhi chớp mắt biến thành tờ giấy. Biểu tình Liễu Mị Nhi nhẹ nhàng nhìn Vu Nhai gặm đùi gà, cười khẩy. Nhưng giây sau nụ cười đông trên mặt Liễu Mị Nhi, các phù văn xung quanh đã nhạt nhưng sao nàng không thể thu trang giấy về?
Nhiều người đứng xem hưng phấn lên. Quyết đấu phù văn kiểu này trăm năm khó gặp, không ngờ hôm nay bọn họ được thấy. Đương nhiên những người không hiểu phù văn thì mơ hồ nhìn.
- Mị Nhi muội muội, đây là . . .
Tam công chúa thuộc nhóm người bình tĩnh, mặc kệ nam nhân trước mắt có phải là ác đồ hay không chắc chắn không phải địch thủ của Mị Nhi muội muội, nàng từng được Liễu đại sư khen là thiên tài ngàn năm khó gặp. Nhưng cảnh tượng trước mắt khiến Tam công chúa giật nảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619569/chuong-644.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.