- Đây là cái chìa khóa viễn cổ khổng lồ, tiếc rằng không biết mở kho báu nào, đây là . . .
Thất hoàng tử lần lượt lấy ra vài thứ, một số là tài liệu, có loại báu vật rách nát, tất cả đều chưa biết.
- Thứ cuối cùng là khí kiện phù văn, phù văn trên khí kiện cực kỳ cổ xưa. Ta tin tưởng trừ Liễu đại sư và đệ tử của người ra không ai có thể phá giải. Ta đưa nó ra cho mọi người ngắm, chờ chút nữa đệ tử của Liễu đại sư đến có thể giải thích cho mọi người.
Vu Nhai thầm nghĩ:
- Liễu đại sư? Sao nghe quen quen.
Mặt Vu Nhai dần đỏ tía, hắn phát hiện ánh mắt mọi người xung quanh, bao gồm Trầm Lâm Trúc sáng rực nhìn hắn.
Vu Nhai thầm nghĩ:
- Cha nó, không lẽ mấy tên kia bởi vì phù văn nên mới nhiệt tình như vậy?
Trầm Lâm Trúc chớp mắt nhìn Vu Nhai:
- A ha, Độc Cô Nhai huynh đệ, thì ra tối nay sư tỷ nhà ngươi cũng đến. Ta đã nghi rồi, nàng có quan hệ rất tốt với Tam công chúa sao có thể vắng mặt? Phải rồi Độc Cô Nhai huynh đệ, có một chuyện muốn nhờ ngươi. Sư tỷ nhà ngươi là tình nhân trong mộng của ta, nghĩ tình ta quan tâm ngươi như vậy, lát nữa ngươi có thể nói tốt mấy câu cho ta không?
Vu Nhai rất muốn đè đầu Trầm Lâm Trúc ra đánh, nhưng điều quan trọng bây giờ là hắn phải tìm cách chuồn đi ngay.
- Ta mới đến đã cảm giác được hơi thở phù văn, mọi người đang chờ ta sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619567/chuong-642.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.